Thẩm Trạch Lan mấy ngày nay, cho dù là tu luyện, cũng nằm trong ngực thanh niên, bởi vậy đã quen với ấm áp, khi ấm áp rời đi, lại không thích ứng được.
   Dĩ vãng, mấy lần dựa gần, lại mấy lần rời đi, cậu cũng không có không thích ứng.
   Thẩm Trạch Lan thầm nghĩ, mình là bị Diêu Ngũ chiều hư.
   Cậu thu hồi linh lực, chống thân thể ngồi dậy, quần áo đắp trên người thuận thế trượt xuống, chất đống bên hông.
   Cậu không để ý, như không có xương cốt, hướng về phía "Gấu trúc" nói:
   “Ôm ta.”
   Tạ Dương Diệu bị làn da trắng tuyết làm lóa mắt, ánh mắt của hắn đảo qua đống quần áo bên hông Thẩm Trạch Lan, rủ mắt, ôm lấy cậu.
   Ấm áp trở về, thần sắc Thẩm Trạch Lan buông lỏng, cậu nghiêng tai nghe tiếng mưa rơi trên nóc nhà, lá cây xào xạc, đưa tay xoa tai đối phương, mềm giọng nói: “Mưa lớn như vậy, ngươi ra ngoài luyện đao sẽ bị bệnh.”
   Tạ Dương Diệu làm thiếu chủ Cửu Châu, đi đâu, làm cái gì, luôn có một đống người đi theo, tiền hô hậu ủng, cũng không thiếu người quan tâm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play