Tạ Dương Diệu đã sớm trở về, cho dù không có ký ức, cũng không tự giác mà đứng trước sư tử đá trước phủ, hai tay ôm ngực, trông mong mà chờ người.
  Thẩm Trạch Lan tiến lên mấy bước, đã quen với việc chú trọng bản thân, không để ý tới cái nhìn của người khác, đi đến trước mặt thanh niên, nhào tới.
  Hơi nước ẩm ướt trên pháp y như có như không tràn vào xoang mũi, mùi trầm hương quấn lấy Thẩm Trạch Lan cực kỳ chặt chẽ, cậu vui vẻ ôm lấy eo đối phương, đem mình chôn trong ngực đối phương, quyến luyến một lát, ngẩng mặt lên, nói: “Chờ bao lâu rồi?”
  Đổi lại là mấy ngày trước đây, Tạ Dương Diệu không dám về ôm trở lại, nhưng bây giờ hắn muốn, tâm tính không giống trước, chỉ sợ không đủ, tham lam ôm lấy người trước mặt này.
  Hắn khẽ thở dài một hơi, thỏa mãn dị thường, nói: “Chỉ một lát.”
  Thẩm Trạch Lan nói: “Xem ra ta đã trở về sớm.”
  Tạ Dương Diệu chân thành nói: “Rất muộn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play