Nguyên Trí và Trình Thế Nguyên bí mật trao đổi với nhau như thế nào, ta không biết. Chỉ là, sáng hôm sau, hai người bọn hắn liền bắt đầu bận rộn. Trong lúc ta tâm sự cùng Phật Tổ, bọn hắn dọn dẹp vườn trúc, dựng lên một nhã đình với mục đính vĩ đại là để ta uống trà, ngắm mưa. Ta ngủ trưa, bọn hắn phục hồi vườn rau, lại dắt díu nhau vào rừng đào dược liệu. Ta ăn cơm chiều, một lớn một nhỏ kia lại rủ nhau trèo lên mái nhà, kiểm tra từng mảnh ngói, lợp lại.
Ta vác ghế lười, nằm giữa sân chùa, vừa cắn hạt dưa, vừa nhìn đồ đệ tất bật, thỉnh thoảng cà khịa mấy câu.
“Oa, chỗ đó … chỗ đó… vẫn còn rác. Nguyên Trí ngươi biết quét sân không đấy?”
Nguyên Trí: “…” đó là vỏ hạt dưa người mới phun ra.
“Quả đầu của ngươi là sư thúc ngươi cạo hả? Kỹ thuật không tốt lắm. Nhưng dù sao, so với chó gặm vẫn dễ coi hơn”.
Nguyên Trí: “…” Tráng niên mắt mù. Sư phụ thật tội nghiệp.
Bên tai toàn là tiếng phun vỏ hạt dưa “phụt phụt” xen lẫn mấy lời lảm nhảm khiến Nguyên Trí vô cùng bất mãn. Hắn đã cực kỳ nhẫn nhịn nhưng đến cuối cùng, vẫn bị bộ dáng thiếu đòn của người nào đó công phá, bực bội gào lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play