(6)
Nhà họ Lâm và nhà họ Nam ở thủ đô bao đời nay đã không đội trời chung.
Hai nhà có nhiều lĩnh vực kinh doanh giống nhau. Để giành được mối làm ăn mà dẫn đến liên tục xảy ra mâu thuẫn, các thủ đoạn bẩn hay thủ đoạn ngầm đều đã dùng qua, chiến nhau không nghỉ qua năm tháng.
Lâm Sơ Thần là tiểu thiếu gia nhà họ Lâm, còn tôi thì là công chúa nhỏ nhà họ Nam.
Hai đứa tôi tuổi tác xấp xỉ nhau, từ khi sinh ra đã được định sẵn là đối thủ của nhau. Về sau xác định sẽ trên con đường là đối thủ mà đi càng ngày càng xa.
Vậy thì đương nhiên không thể cùng kẻ thù của mình chớt vì tình được!!!
Ngày định mệnh đó, nhà bạn tôi mới mua một chiếc du thuyền, liền đặc biệt mời tôi cùng lượn vài vòng trên biển hóng gió.
Cô ấy cũng mời thêm mấy người bạn, khoảng hơn 10 người, nam nam nữ nữ đều có cả.
Lâm Sơ Thần khi đó đang theo đuổi một cô gái mà tôi quen biết, không biết xấu hổ mà cũng đi theo.
Khi đang ở giữa biển, hai đứa tôi vì chuyện làm ăn của gia đình mà cãi nhau trên boong tàu, mới chiến được vài câu thì đã bắt đầu đánh nhau.
Ai biết được, thế quái nào mà một cơn sóng lớn bổng ập đến, Lâm Sơ Thần loạng choạng lao về phía tôi. Sau đó, tôi bị anh ta kéo thẳng xuống biển.
Kỹ năng bơi lội của tôi vốn đã kém, lại đột nhiên bị tên đó lôi xuống nước khiến tôi hốt hoảng, chân tay khua khoắng loạn xạ, hét lớn: “Cứu tôi với, có kẻ muốn gi.ết người!!!”
Lâm Sơ Thần liền lập tức giải thích, vừa nói vừa bơi về phía tôi: “Không phải, hiểu nhầm, hiểu nhầm rồi. Tôi không phải cố ý đâu!”
Tôi chỉ muốn tránh xa thằng cha đó, nào ngờ mới bơi được hai nhịp, chân tôi bắt đầu bị chuột rút rồi dần dần chìm xuống biển.
Lâm Sơ Thần vội vã bơi đến bên tôi: “Đừng hoảng loạn, nắm lấy tay tôi”
Tôi giống như vớ được cọng rơm cứu mạng, liền không ngần ngại mà ôm chặt lấy hắn.
“Cô ôm tôi thế này thì tôi bơi tiếp thế này đây!!”
“Chính anh lôi tôi xuống biển, anh không cứu tôi thì anh chính là tên gi.ết người!”
“Cô ôm nhẹ tí đi, tôi bơi về phía trước, còn cô thì kêu cứu mạng”
Lâm Sơ Thần đưa tôi bơi chầm chậm quanh du thuyền, tìm vị trí thích hợp để leo lên.
Má nó, ai mà biết được lại có một cơn sóng lớn ập đến, đầu chúng tôi cùng lúc đập mạnh vào du thuyền rồi bị cuốn đi càng lúc càng xa.
Đến lúc bạn bè trên thuyền biết được chúng tôi bị rơi xuống biển thì hai đứa đã bị sóng biển đẩy xa hàng nghìn mét rồi.
Về sau thì chính là được ngư dân đi biển nhìn thấy rồi vớt lên, cả hai đều mất trí nhớ luôn!!!
Lại bởi vì dáng vẻ ôm chặt lấy nhau lúc đó mà bị hiểu lầm là cặp tình nhân nhảy xuống biển t.ự t.ử vì tình.
Sự việc thực sự cmn bị dẫn đi quá xa rồi!!!
(7)
Suy đi tính lại, tôi thực sự nghi ngờ tên Lâm Sơ Thần đang giả vờ mất trí nhớ để lợi dụng mình.
Hai người đồng thời mất trí nhớ, trên đời này làm quái gì có chuyện trùng hợp như vậy chứ???
Nhớ đến khoảng thời gian mấy tháng vừa qua ở thôn nhỏ, tôi và Lâm Sơ Thần làm một cặp vợ chồng mới cưới tình cảm mặn nồng yêu đương thắm thiết. Thật sự muốn ngay lập tức cầm dao xiên cho anh ta một phát.
Về đến nhà, việc đầu tiên tôi làm là lao ngay vào phòng tắm, kỳ cọ thật kỹ để khử hết mùi tanh trên người.
“Lâm Sơ Thần, anh chớt chắc rồi!”
Nghĩ tới cảnh tượng mỗi ngày ở thôn cá đều cùng Lâm Sơ Thần ôm ôm ấp ấp, nằm ngủ trong vòng tay hắn mà tôi khó chịu đến mức nôn thốc nôn tháo.
Cứ thế nôn một hồi, tôi chợt nhận ra một điều khủng khiếp!
Bà dì của tôi vậy mà rất lâu rồi không đến ghé thăm!
Mấy tháng ở cùng Lâm Sơ Thần, chúng tôi đều không sử dụng bất kỳ biện pháp an toàn nào, chẳng lẽ tôi mang thai rồi sao?
Tắm xong thì đúng lúc mẹ lên phòng gọi tôi: “Khanh Khanh, mẹ đã dặn đầu bếp làm những món con thích ăn. Những ngày qua con ở bên ngoài phải chịu khổ rồi, cả người đều gầy đi.”
Mẹ bảo tôi đi ăn cơm, bà ôm lấy mặt tôi với vẻ đau lòng, sờ kỹ mấy lần để xác nhận tôi thật sự đã về nhà.
“Nói mẹ nghe, tên nhóc thối tha nhà họ Lâm đó ức hiếp con ra sao? Để mẹ bảo bố con đến tìm bố nó đòi lại công bằng cho con! Nhất định sẽ khiến thằng bé đó phải trả giá!” - Nhà họ Lâm từ trước đến nay luôn đối đầu với nhà tôi, vậy nên thái độ của mẹ đối với họ chính là luôn tràn đầy cảm giác chán ghét và thù địch.
Tôi đang trong trạng thái rối bời, cũng không có tâm tư đâu để suy nghĩ vào lúc này, liền nói: “Chuyện này để sau rồi nói đi mẹ, bây giờ con muốn nghỉ ngơi một chút.”
Ăn cơm xong, tôi lén ra hiệu thuốc mua vài chiếc que thử thai. Trốn bên trong nhà vệ sinh, nhìn hai vạch đỏ đỏ hiện lên mà tôi cmn khóc không thành tiếng luôn rồi!
Thế mà thật sự mang thai đứa con của thằng chó tra nam họ Lâm đó???
Ông trời à, ông đang chơi con sao?
Tôi nhất thời không biết phải giải quyết với đứa trẻ trong bụng mình ra sao.
Sau một hồi lưỡng lự, tôi quyết định gọi điện cho Lâm Sơ Thần.
Hắn không nghe máy!
Tôi liên tục gọi mấy lần liền, thật sự cmn toàn là không bắt máy!
“Được lắm Lâm Sơ Thần, dám giả chớt với bà đây! Bà đây nhất định sẽ chỉnh đốn mày đàng hoàng!”