10.

Tôi cứ thể nhìn thẳng vào mắt hắn, cười nịnh nọt nói: “Điện hạ, ý của ta là, người giống như một quả dưa chuột ngon ngọt, ta thật sự không đợi được mà muốn nếm thử mùi vị của người.”

Nhìn vẻ mặt của Tiêu Như Thần, tôi biết ngay rằng lời thoại mình vừa nói ra chắc là rất tệ.

Mặc dù là độc giả cấp 8 của Chân Hoàn truyện nhưng tôi chưa học thành tài được skill nói dối không chớp mắt của Hoàn Hoàn.

Xấu hổ, quá là xấu hổ rồi.

Tiêu Như Thần nhàn nhã ngồi trên nhuyễn tháp, tay chống cằm mà nhìn tôi.

Bộ đồ mà hắn đang mặc  gần như trong suốt dưới ánh đèn vàng mờ ảo.

Tôi không nhịn được mà nhìn 1 cái rồi lại nhìn 1 cái.

Hắn như có vẻ cảm thấy nóng, thản nhiên mà kéo cổ áo xuống thấp hơn.

Tôi nhìn thoáng qua yết hầu của hắn, cái cổ với những đường nét mềm mại, dường như còn thấy cả cơ bụng và vòng eo của hắn nữa.

“Hoàng Hậu nương nương, người lau nước miếng của mình đi.” - Hắn cười khẩy nói.

Tôi bình tĩnh rút khăn tay ra lau miệng, nói: “Điện hạ, ta đã quan sát thiên tượng, đêm nay là thời điểm tốt để mang thai, chúng ta nên vào việc thôi.

11.

Tiêu Như Thần chậm rãi cởi chiếc đai lưng xuống, bộ đồ ngủ cứ vậy mà được cởi ra rồi rơi xuống đất.

Cơ bụng 8 múi của hắn khiến cho tôi phải nuốt nước miếng vài lần.

Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, vậy thì tôi đây cho dù có bao nhiêu ải khó qua đi nữa cũng phải từng bước mà qua ải nha.

Cho dù đêm nay Tiêu Như Thần có kêu tôi đi ám s.át Tiêu Ngư, giúp hắn đoạt lấy ngai vàng, tôi cũng sẽ suy nghĩ có nên làm hay không đó.

Danh “anh hùng” này, tôi nhất định sẽ đạt được!

Cái sự tùy tiện cám dỗ người khác này của hắn, người như tôi vậy mà cứ thế bị dụ theo!

“Bổn Vương lại không phải là kẻ tùy tiện như vậy.”

Tiêu Như Thần dường như chẳng thèm ngó ngàng tới tôi, lạnh lùng nói: “Từng có người nói với Bổn Vương, tr.inh t.iết là sính lễ quan trọng nhất của người đàn ông, vậy nên ta phải bảo vệ tốt bản thân mình. Đặc biệt là trước mặt người phụ nữ đói khát như sói như hổ là Hoàng Hậu đây thì, ta lại càng phải giữ khoảng cách.”

Trong đầu của tôi: [??????]

12.

Bạch nguyệt quang của Tiêu Như Thần chắc chắn cũng là 1 chị em xuyên không tới đây.

Tôi truyền tin tức này đến cho Tiêu Ngư, kích động nói: “Cậu đã điều tra lâu như vậy, có tra ra được manh mối gì không? Bạch nguyệt quang trong lòng hắn là ai vậy? Nếu như thật sự là chị em của chúng ta thì phải nhanh chóng đi tìm cô ấy. Đến lúc đó, đợi cô ấy trở thành công chúa oai phong lẫm liệt thì địa vị của 3 chị em chúng ta sẽ càng vững chắc hơn.”

“Vững chắc cái d.ắm gì, hắn ta căn bản làm gì có bạch nguyệt quang nào. Người nói mấy lời vớ vẩn này chắc chắn là mẹ hắn.”

Tiêu Ngư cho tôi một cái gõ vào đầu rồi bình tĩnh nói: “Một bước bất cẩn thôi là chúng ta tiêu đời, nên chúng ta phải cẩn thận từng bước. Cậu nhìn cái này xem.”

Tôi cầm lấy tờ giấy mà nhỏ bạn đưa cho, nội dung trên đó khiến tôi nhìn thôi đã thấy hoảng.

Mẹ của Tiêu Như Thần - An Vương Phi từng ở ẩn 1 thời gian, nhưng năm 15 tuổi bà ấy sau khi được cứu từ dưới nước lên thì tính tình bỗng nhiên thay đổi.

Bà ấy đã sáng chế ra rất nhiều thứ thú vị, ví dụ như guồng nước để thuận lợi cho việc tưới tiêu, nỏ bắn tầm xa, chai thủy tinh trong suốt……

20 tuổi, bà ấy được gả cho An Vương, 25 tuổi hạ sinh Tiêu Như Thần, đến năm 35 tuổi thì ch.ết trong một vụ hỏa hoạn.

“Mẹ của Tiêu Như Thần cũng là người xuyên tới sao?” - Tôi cảm thấy ớn lạnh trong lòng.

Tiêu Ngư trầm mặc nói: “Ám vệ nói với mình rằng bà ấy bị th.iêu sống. Khi bà ấy còn đang bị vây khốn trong phòng, tứ phía đều là dầu hỏa. Lúc đó có đến 600 vị cao tăng đắc đạo, ngày đêm ở trong phủ An Vương niệm kinh phật, họ sợ rằng An Vương Phi bị th.iêu sống sẽ trở thành lệ quỷ. Năm đó, có một thiên thạch rơi xuống tạo nên trận động đất lớn ở kinh thành. Tiên Hoàng cho rằng An Vương Phi chính là yêu nghiệt nên đã ra lệnh bí mật hại ch.ết bà ấy.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play