Bởi vì anh trai đang đi dưới một con đường đầy nắng. Đây là cuộc sống vui vẻ không buồn không lo mà anh trai xứng đáng nhận được.
Đôi môi xinh đẹp của thiếu niên khẽ nhếch, lộ ra nụ cười hạnh phúc.
Dường như Lộc Dư An cảm nhận được gì đó, cậu nhìn ra ngoài cửa xe, nhưng dưới bóng cây bạch quả trăm tuổi kia không còn ai cả, học sinh tan học đi thành từng nhóm, vội vã đi qua.
Mạc Nhân Tuyết hỏi: “Dư An, sao vậy?”
Lộc Dư An lắc đầu: “Không có gì ạ.”
Tấm kính ở cửa xe phía sau từ từ kéo lên, chiếc xe chậm rãi chạy về phía trước.
Cậu luôn có cảm giác ai đó đang nhìn cậu. Cậu nhạy cảm quá hay sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT