Lộc Dư An đang để trần nửa người trên, đưa lưng về phía anh. Thân thể thiếu niên cao ráo, làn da thiên về tông trắng lạnh, xương bướm rõ ràng xinh đẹp, xương sống kéo dài từ cổ đến thắt lưng hơi nhô lên dưới lớp cơ bắp, nhưng tấm lưng tưởng như bóng loáng lại chằng chịt những vết sẹo cũ năm nào, nhìn kỹ có thể thấy được có cả vết lồi và vết lõm.
Có rất nhiều vết sẹo hình tròn trông hơi dữ tợn, là vết phỏng do đầu thuốc lá gây ra, anh từng làm công tác xã hội nên đã từng thấy vết thương giống y hệt. Trên lưng thiếu niên còn có vài vết thương khác nữa, hầu hết đều có hình dáng đáng sợ và ghê rợn...
Mấy vết thương này thường xuất hiện rất nhiều trên cơ thể của người phụ nữ yếu đuối và trẻ em.
Sắc mặt Mạc Nhân Tuyết hơi trầm xuống, muốn bước lại gần, anh biết lý do của những thương tích này.
Nhưng anh vừa tiến lên một bước thì thấy được thiếu niên đang đưa lưng về phía anh bỗng cứng người lại, bắp thịt trên lưng căng chặt vì quá căng thẳng, giống như động vật nhỏ khi gặp phải nguy hiểm.
Mạc Nhân Tuyết không lên tiếng nữa mà xoay người đóng cửa phòng lại, cúi đầu nhìn điếu thuốc đang hút dở trên tay mình rồi không chút do dự dập đi, ước chừng thiếu niên mặc quần áo xong rồi thì mở cửa ra lần nữa.
Thiếu niên đã thu dọn hết mấy miếng vụn thủy tinh trên mặt đất rồi bỏ vào trong thùng rác. Trong lúc hoảng hốt, thiếu niên không nhận ra con dấu Dương Chi Ngọc mà mình nhét trong túi quần đã tuột ra rơi ở một góc trong phòng y tế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT