Bức tranh bản sao trên tường đường nét cứng đờ, nét vẽ vô hồn không có kết cấu, cũng là dạng không đạt tiêu chuẩn trong tranh in nước khắc gỗ rồi.
Lộc Dư An cười khẩy rồi bỏ đi.
Đi được mấy bước, ông lão kia cũng ngước lên nhìn tác phẩm hoa điểu đó.
Ông chủ thấy vậy bèn vội vàng giới thiệu: “Ông ơi, ông xem bức này cũng tuyệt quá đi mất, cụ Nhan? Ông biết cụ Nhan chứ? Người mà ai ai cũng biết ấy, nghe nói đây là tranh ông ấy để lại lúc đi học ở Nam Thành chúng ta hồi còn trẻ, chỗ tầm thường không mua được đâu.”
“Là cụ Nhan sao? Cái này được, đáng tiền.” Ông lão sảng khoái nói: “Vậy được, tôi lấy bức này.”
Ông chủ bỗng chốc vui cười rạng rỡ, vội vàng lấy bức tranh xuống.
Mục đích của ông lão cũng không phải bức tranh đó, lão còn chẳng thèm liếc bức tranh kia thêm mấy cái, thấy ông chủ cười tươi rói thì yên tâm trong lòng, lúc này mới thấp thỏm hỏi ông chủ: “Nghe người ta nói Chiếu Đức Trai các ông có tranh của ông Lý Nguyệt Phùng à? Vậy các ông có ai quen ông Lý Nguyệt Phùng không? Hay là từng gặp ông cụ cũng được?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT