Dù sao thì nhà họ Lộc cũng là nhà giàu số một số hai ở Nam Thành.
Chuyện cậu ấm nhà giàu đánh giáo viên thực tập không có người chống lưng gần như ngay lập tức khiến cơn giận của quần chúng bùng lên.
Đặc biệt là có rất nhiều bạn cùng trường với Lộc Dư An để lại bình luận ẩn danh. Bình luận được nhiều like nhất là của một học sinh viết:
"Tôi không hề ngạc nhiên khi thấy Lục Dư An làm ra chuyện này. Dù sao thì cậu ta cũng là một tên côn đồ mà. Hầy, Dư Ninh bị cậu ta bắt nạt thê thảm, thương cậu ấy ghê. Sợ bị trả thù nên đăng ẩn danh."
Sau khi đọc được bài viết này, Lộc Dư An không kịp để ý đến bản thân đang ở giữa trung tâm vòng xoáy mà phản ứng đầu tiên là nhíu mày nhìn lớp phó học tập.
Ảnh chụp màn hình giám sát trong bài đều là từ camera giám sát có góc nhìn từ xa. Ngày hôm đó cậu đã cẩn thận kiểm tra mấy camera đặt ở những chỗ quan trọng nhất và lấy dữ liệu đi rồi, nhưng cậu không biết lớp phó học tập chạy trốn ra ngoài theo hướng nào nên cuối cùng vẫn để lọt một cái.
Cậu nhìn xuyên qua đám người đang xì xào bàn tán, quả nhiên thấy vẻ mặt nhợt nhạt của nữ sinh.
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Lớp phó học tập là một cô gái không thích nói chuyện, luôn buộc tóc đuôi ngựa, phần lớn thời gian trong giờ học đều ngồi tại chỗ làm bài tập, cảm giác tồn tại rất thấp, thậm chí phần lớn các bạn trong lớp khi nghe đến cái tên này mới nhớ ra trong lớp có bạn học như vậy.
Nhưng một người như vậy, khi cả lớp đều có ác ý với Lộc Dư An, vẫn luôn giữ vững quan điểm của riêng mình, không có bất kỳ thành kiến nào với Lộc Dư An.
Mà lúc này hầu như ánh mắt mọi người đều tập trung trên người cô ấy, hiển nhiên là cô ấy không chịu nổi, gục đầu xuống bàn, toàn thân khẽ run, nhỏ giọng khóc nức nở.
Bên cạnh chỉ có một người bạn tốt dịu dàng an ủi.
Lộc Dư An còn chưa kịp nói gì…
Chuông điện thoại của cậu vang lên. Là số điện thoại của Lộc Vọng Bắc.
Trên bài viết ẩn danh đó đã có rất nhiều người tuồn thân phận của cậu ra ngoài. Vì là chuyện có liên quan đến nhà họ Lộc, bộ phận quan hệ công chúng của tập đoàn luôn quan sát chiều hướng dư luận trên mạng, đã báo lại cho Lộc Vọng Bắc.
Lộc Dư An không muốn nghe máy nhưng cậu hiểu rất rõ, chuyện này không chỉ là chuyện của mình cậu, Lộc Vọng Bắc thật sự có nhu cầu được biết chuyện đã xảy ra.
Nhưng vừa nhận điện thoại, Lộc Vọng Bắc không hỏi thăm Lộc Dư An dù chỉ một câu, chuyện này có thật hay không hoặc là bị đẩy vào trung tâm của dư luôn bây giờ Lộc Dư An cảm thấy như thế nào, anh ta chỉ lạnh nhạt ra lệnh, không cho phép cậu từ chối: “Bắt đầu từ bây giờ, cậu đừng nói bất kỳ điều gì mà chưa bàn bạc kỹ, đừng…”
Nhưng anh ta còn chưa nói hết, Lộc Dư An đã cảm thấy chán ghét cúp máy luôn.
Lần đầu tiên Lộc Vọng Bắc bị Lộc Dư An cúp máy như vậy, đầu tiên là anh ta hơi ngạc nhiên một chút, sau đó thì lập tức nổi giận, sắc mặt anh ta trở lên âm trầm đáng sợ.
Nữ giám đốc quản lý bộ phận quan hệ công chúng của tập đoàn thấy sắc mặt âm trầm của Lộc Vọng Bắc sau khi cúp máy, cân nhắc từng từ ngữ cẩn thận hỏi: “Sếp Lộc, với tình hình bây giờ, nếu như chuyện này là thật, chúng ta cần phải giảm độ hot xuống, nếu như chỉ là vu khống, vậy chúng ta sẽ gửi thư của luật sư, theo anh thì phải xử lý bằng cách nào?”
Đối với những việc hot như vậy, có thể áp xuống thì càng tốt nhưng nếu không áp xuống được thì phản công sẽ càng mãnh liệt hơn. Nếu như là vu khống, vậy lại càng tốt.
Trong mắt Lộc Vọng Bắc hiện lên vẻ chán ghét, thờ ơ nói: “Áp độ hot của chuyện này xuống.”
Anh ta cũng không nghi ngờ Lộc Dư An sẽ làm ra chuyện như vậy. Bởi vì đối với anh ta Lộc Dư An chính là người sẽ làm ra những chuyện như vậy.
- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Lúc Lộc Dư An quay lại lớp học thì thấy lớp phó học tập đột nhiên đẩy người bên cạnh ra rồi chạy ra ngoài. Không để ý người xung quanh nói cái gì.
Lộc Dư An đuổi theo, cậu lo lắng lớp phó học tập sẽ xảy ra chuyện.
Trên sân thượng của trường, lớp phó học tập lau nước mắt.
Lộc Dư An dừng lại phía sau mấy bước.
Lớp phó học tập vừa lau nước mắt vừa nói: “Xin lỗi, là do tôi quá vô dụng.” Rõ ràng cô ấy có đầy đủ video chứng minh nhưng cô ấy lại bỏ chạy. ( truyện trên app tyt )
Cô ấy hít sâu một hơi, thôi khóc, sụt sịt nói: “Tôi sẽ quay lại nói rõ ràng với mọi người ngay.” Cô ấy cho rằng Lộc Dư An đến để yêu cầu cô ấy đưa video ra, chuyện đã đến nước này, cô ấy cũng hiểu đưa video ra là lựa chọn tốt nhất.
Nhưng Lộc Dư An không nói gì cả, thậm chí cậu cũng chả nhắc tới đoạn video đó, đôi mắt màu hổ phách nhìn cô ấy, cậu nghiêm túc nói: “Đừng lo lắng, tôi sẽ giải quyết chuyện này.”
Lớp phó học tập sững sờ nhìn Lộc Dư An. Cô ấy nghĩ đến ngày đó cô ấy chỉ có một mình không ai giúp đỡ, ánh mắt của thiếu niên dường như cũng nói lên những lời tương tự như vậy cho cô ấy biết… không sao đâu, cậu sẽ giải quyết tất cả chuyện này.