Lúc này Mạc Nhân Tuyết mới chú ý thấy tấm lưng của cậu rất gầy, không giống cảm giác ngỗ nghịch cậu mang đến cho người khác, dù đồng phục của Trung học Tĩnh An rất dày nhưng quần áo của cậu cũng quá đỗi mỏng manh. Quan trọng hơn là cậu thật sự quá gầy, thậm chí còn nhỏ gầy hơn các bạn nam đồng trang lứa.
Lúc đó, Mạc Nhân Tuyết đã dừng chân lại, anh suy nghĩ miên man rằng với độ tuổi này, quả thật thiếu niên ấy gầy quá mức rồi.
Mà lúc ấy dường như thiếu niên đã nhận ra ánh nhìn của anh, cậu ngẩng đầu lên, hai người nhìn nhau cách màn mưa. Nhưng mà Lộc Dư An cũng không nán lại quá lâu đã dời mắt đi, rút tay lại nhảy xuống khỏi bồn hoa, đưa chú chó lông vàng ấy đến dãy phòng học.
Lúc Mạc Nhân Tuyết đi qua bồn hoa, vô tình liếc nhìn sang chỗ thiếu niên ngồi ban nãy. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Tuy trời mưa nhưng trên bồn hoa bằng đá cẩm thạch vẫn khá khô ráo, bản phác họa vài nét đơn giản bằng nước, chỉ mấy bước thôi nhưng lại vẽ ra sắc thái chú chó con rũ đuôi cúi đầu trong mưa.
Có thể nói là tài năng của cậu rất đáng kinh ngạc. Anh thấy ngạc nhiên vì trong trường học mà lại có họa sĩ có năng lực thần kỳ thế này.
Hạt mưa nhỏ rơi lên mặt đá cẩm thạch bắn thành giọt nước li ti, nét vẽ đã dần phai đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play