Lộc Dư An biết tình cảm cậu dành cho Mạc Nhân Tuyết xưa nay chưa bao giờ là cảm xúc nhất thời, chẳng qua là lúc trước cậu không hề nghĩ đến khả năng này thôi.
Nhưng sau khi gặp được Mạc Nhân Tuyết, lần đầu tiên cậu muốn có được một người, muốn sống cùng người đó hết quãng đời còn lại.
Mạc Nhân Tuyết của cậu là tuyết trên đỉnh núi tuyết, nhưng lại không lạnh lẽo như tuyết, chỉ có sự ấm áp vô bờ mà thôi.
Trong vô thức, cậu đã tự xây một vùng lãnh thổ an toàn tuyệt đối cho mình.
Lộc Dư An muốn chiếm lấy sự ấm áp này làm của riêng.
Ai cũng muốn độc chiếm những thứ tốt đẹp, cậu cũng không ngoại lệ.
“Em thích anh, Mạc Nhân Tuyết.” Dường như Lộc Dư An chỉ muốn nói mấy từ này, trong lòng cũng dâng lên sự ấm áp vô bờ, cậu nắm lấy tay của Mạc Nhân Tuyết, bàn tay anh vừa to vừa thon dài, đốt tay rõ ràng, gần như có thể bao trọn lấy cả bàn tay cậu, Lộc Dư An ấn lòng bàn tay mình vào bàn tay anh, giấu đi nỗi thấp thỏm trong mắt, vành tai nóng bừng, hỏi anh: “Còn anh thì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT