Mạc Nhân Tuyết không nghĩ ngợi gì nữa, anh ôm chầm lấy Dư An rồi giữ cậu thật chặt trong lòng mình.
Giờ phút này chỉ có đụng chạm xác thịt thì anh mới có thể xác nhận rằng thiếu niên của anh vẫn còn tồn tại.
Lộc Dư An ngạc nhiên, Mạc Nhân Tuyết ôm chặt đến mức cậu không thể thở nổi, mạnh đến mức như thể muốn hòa tan cậu vào máu thịt.
Mạc Nhân Tuyết vùi mặt vào cổ của thiếu niên, lúc này đây chỉ có độ ấm cơ thể của hai người mới có thể mang lại cho anh cảm giác chân thực.
Lộc Dư An bị anh ôm, hơi thở nóng bỏng của Mạc Nhân Tuyết phả lên chiếc cổ nhạy cảm của cậu, cả người cậu cứng đờ, cậu giơ tay lên giữa không trung, sau một lúc cậu mới bình tĩnh lại và vuốt lưng Mạc Nhân Tuyết để trấn an anh: "Không sao đâu, không sao đâu."
Nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của hai người chạm vào nhau khiến Lộc Dư An nổi da gà, cuối cùng Lộc Dư An cũng có thể xác nhận một điều, đây không phải là ảo giác.
Cậu như đang dỗ dành một đứa trẻ, cuối cùng sau những lời vỗ về dịu dàng thì Mạc Nhân Tuyết bình tĩnh trở lại, đặt cằm của mình lên tóc cậu, ngay cả thở anh cũng hơi run rẩy: "Em không sao là được rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT