“Vụ án đó được phát hiện một cách ngẫu nhiên. Theo lời cảnh sát nhân dân tiếp nhận vụ án này năm đó kể lại, lúc đó là mùa đông, nước đóng thành băng, mới vừa sáng sớm đã có một đứa trẻ máu me be bét tới báo án. Cơ thể đứa bé đó rất yếu, nhưng ý thức lại vô cùng rõ ràng. Lần theo những gì cậu bé đó nói, chúng tôi mới bắt được đám tội phạm mua bán người số lượng lớn trong mười năm gần đây ở thành phố bên cạnh.”
“Tổ chức đó không chỉ buôn người, mà còn tổ chức trẻ em bị mất tích đi ăn xin…”
“Bọn họ không sợ mấy đứa nhỏ bị nhận ra à?” Có người đứng bên cạnh hỏi.
“Làm sao mà nhận ra được chứ, trừ khi đứa nhỏ bị ba mẹ ruột nhìn thấy, những người khác sao nhận ra được. Hơn nữa những đứa nhỏ bị mất tích đó không biết đã chịu biết bao nhiêu đau khổ, không những gầy tới mức da bọc xương, mà bọn chúng còn cố tình hủy đi một vài bộ phận cơ thể của đứa nhỏ.”
Cảnh sát chỉ nói không rõ ràng một vài chuyện có thể tiết lộ, nhưng cho dù như thế, không ít người tham dự buổi tiệc tối cũng bị thủ đoạn tàn nhẫn này làm cho kinh hãi.
Lộc Chính Thanh ở bên cạnh nghe cùng, nghe xong ông ta không khỏi nhíu mày. Đều là người làm ba làm mẹ, sao có thể nghe nổi những chuyện này. Trước kia ông ta cũng thường đi công tác ở thành phố kế bên, đúng là chỗ đó có rất nhiều trẻ con đi ăn xin, nhưng ông ta chưa từng nghĩ rằng có chuyện như này tồn tại.
Ông ta nghiêng đầu nhìn Lộc Dư Ninh nghe được những chuyện này thì bị dọa tới nỗi sắc mặt trắng bệch. Ông ta vỗ vỗ vai Lộc Dư Ninh trấn an, còn nói với thư ký Đỗ: “Quyên góp thêm một ít tiền cho dự án này đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play