Sự tiếp xúc tinh tế giữa ngón tay và làn da khơi dậy những cảm giác hồi hộp trong anh, khiến tim anh đập nhanh theo đầu ngón tay của Lộc Dư An di chuyển từ trán đến cằm.
“Không cần đâu.” Hơi thở của Mạc Nhân Tuyết tê dại và nặng nề khác thường, cổ họng khô khốc, anh nhất thời không rõ cái cảm giác tê dại khó chịu khác thường này đến từ làn da hay trái tim của mình.
Anh không thể kìm lòng nhìn cậu, ánh đèn bên đường chiếu rọi khuôn mặt của Lộc Dư An, những giọt nước li ti đọng trên bờ mi của cậu, càng tô thêm phần sắc sảo trên ngũ quan của cậu. Mạc Nhân Tuyết thừa biết cậu rất đẹp trai, khí chất phóng túng ngất trời. Mà lúc này đây, nước mưa đã thấm đẫm quần áo cậu, bộ quần áo mùa hè mỏng dính chặt vào người cậu, làm những đường nét trên eo cậu hiện lên thấy rõ.
Cảm giác kỳ lạ ban nãy lại lấn át tim anh. Trái cổ của Mạc Nhân Tuyết khẽ cử động, anh mơ hồ cảm thấy mình hơi mất kiểm soát, nhưng anh không hiểu cảm giác đó là gì.
Từ đằng xa, bác bảo vệ gác cổng nhìn thấy họ, trời đã tối đen, Lộc Dư An gần như bị áo vest che khuất, hiển nhiên bác bảo vệ đã hiểu lầm điều gì đó, lớn tiếng hét lên: “Hai người lại đây, chỗ tôi có ô này. Ơ, đôi tình nhân trẻ, đừng chạy nữa!”
Hơi thở của Mạc Nhân Tuyết gần như ngừng lại, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, trong khoảnh khắc ấy, cuối cùng anh cũng hiểu ra đây là thứ cảm xúc gì.
Nhưng rõ ràng anh xem An An như em trai mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play