Cụ Tống thất vọng xua tay và định rời đi, nhưng lúc cụ vừa chuẩn bị rời đi thì một cô gái trẻ đứng bên cạnh đang thì thầm một mình: “Mình thì lại nghĩ có những bức tranh còn đẹp hơn bức tranh của Lộc Dư Ninh.”
Cô gái vốn chỉ khẽ than phiền.
Nào ngờ cụ Tống lại thực sự nghe thấy.
Ngay sau đó, một bức tranh vốn được xếp vào khu vực loại trừ đã được đặt trước mặt cụ Tống. Cụ Tống chỉ nhìn qua một lần và gần như phán quyết rằng huy chương vàng năm nay sẽ thuộc về bức tranh này.
Cụ mở cuộn tranh ra cho mọi người xem, ánh mắt của mọi người đều dán chặt vào bức tranh, tất cả đều bị bức tranh này làm cho choáng váng đến nỗi quên cả hít thở.
Những ngọn núi trong tranh được vẽ bằng màu mực đậm, hùng vĩ và uy nghi, nhìn từ đằng xa vẫn có thể thấy một màu mực bao trùm cả bức tranh, nhưng những mảng sáng tối biến đổi đa dạng vẫn tạo nên sự phân tầng rõ ràng cho bức thuỷ mặc. Năm sắc thái đậm, nhạt, sáng, tối, cháy tạo ra bởi sự kết hợp giữa “thuỷ” và “mặc” được phát huy triệt để trong bức tranh này, thậm chí số sắc thái không chỉ có năm loại kể trên, mà phải đến hơn mười sắc thái mới đúng. Người vẽ ra bức tranh này hẳn phải cực kỳ nhạy bén với màu sắc.
“Với diện tích phủ mực lớn như vậy, tại sao bức tranh không mang lại cảm giác ngột ngạt nhỉ?” Một vị giám khảo không khỏi tò mò. Phủ mực có nghĩa là tô màu mực theo mức độ từ đậm đến nhạt trên phạm vi rộng, nếu không cẩn thận sẽ làm cho toàn bộ các tầng mực lem vào nhau, không thể phân rõ sắc thái. Tuy nhiên, gần như toàn bộ bức tranh trước mặt được phủ mực ở phạm vi rộng, các mảng mực nổi lên sinh động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play