Ông Từ chán nản mở một bao thư ra, một phần bức tranh thò ra khỏi bao thư, ông ta cầm lên xem thử thì phải trợn mắt ngỡ ngàng, dường như tất cả các màu sắc có thể nhìn thấy trong tranh đều bị tô đè lên nhau, không theo một bố cục hay sự kết hợp nào, ông ta chỉ xem qua một lần và cảm thấy vô cùng cụt hứng.
Đột nhiên ông ta cũng thấy mất hứng thú với phần tranh còn lại chưa được mở ra trong bao thư.
Ông Từ mới chỉ mở cuộn tranh ra một nửa thì thấy lớp mực đậm trên mặt giấy, ông ta bèn nhíu chặt mày lại. Tính thẩm mỹ của tranh truyền thống nằm ở cái hồn thanh tao toát lên từ trong tranh, nhưng lớp mực đậm này trông rất tối tăm và không theo một bố cục gì. Ông ta chẳng màng mở hết cuộn tranh ra đã vứt nó sang bên các bức tranh không đạt tiêu chuẩn và phải trả về.
Nhưng cô gái đi theo ông ta lại mở hết cuộn tranh ra và quan sát kỹ hơn.
Cô gái vừa mở ra đã vô cùng ngạc nhiên, phong cảnh sông núi thấp thoáng sau màn sương dày đặc và tráng lệ hiện ra trước mắt. Rõ ràng chỉ là một bức tranh, nhưng dường như cô ấy lại nghe thấy tiếng thác nước hùng vĩ chảy xuống từ đỉnh núi, cả một dãy núi uy nghi bao quát hết cuộn tranh.
Liệu có nên trả về một bức tranh như vậy?
Cô gái định nói điều gì đó thì ông Từ đã mất hết kiên nhẫn: “Tất cả bản thảo của thí sinh nổi trội do đội bên cạnh phụ trách đều đã được gửi đến hết rồi, để tôi dẫn cô qua đó xem cho mở mang tầm mắt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play