“Haizz, mình quả thật không đoán ra suy nghĩ của người đàn ông này! Ariel cậu biết không, trên Weibo, mình đã bày tỏ sự sùng bái của mình với anh ta, trong buổi phát sóng trực tiếp anh ta dám nói mình không quan tâm nhưng lại chủ động trao đổi số điện thoại với mình.”

 

“Đúng vậy, anh ta kỳ quái lắm, tối qua mình gửi một tin nhắn để thăm dò anh ta, anh ta vậy mà lại tới phòng của mình, nhưng mà say bí tỉ, sáng nay, khi mình tỉnh dậy thì anh ta đã rời đi rồi”

 

“Ôi trời! Mình bảo đảm là anh ta không hề động tới mình, cậu cũng biết lúc ngủ mình không ngủ được sâu, nếu anh ta mà nhào vào mình, chắc chắn mình sẽ tỉnh dậy ngay lập tức.”

 

“Nhưng cậu biết không, bọn mình đã bị bọn paparazzi chụp lại được, trời ạ, thật phải cảm ơn video của bọn chúng, nếu không mình sẽ không biết sáng nay khi rời đi, anh ta đã âm thầm mà hôn mình.”

 

Trong phòng làm việc của La Như Ty, Triệu Mạn Ca đang nói chuyện điện thoại, ngay cả La Như Ty đứng sau lưng cô ấy lúc nào cũng không biết. Một lúc sau, cô ấy mới cúp điện thoại, quay mình thì phát hiện ra La Như Ty ngồi ở sau bàn làm việc.

 

“Nói đi, cô với Trì Di rốt cuộc có quan hệ như thế nào?”

 

La Như Ty khoanh hai tay trước ngực, ngả người ra ghế đằng sau nhìn vào Triệu Mạn Ca.

 

“Nếu tôi nói, tối qua mới là lần thứ hai chúng tôi gặp nhau, chị tin không?”

 

“Tin chứ!”. La Như Ty gật đầu: “Vậy tối qua hai người xảy ra chuyện gì?”

 

Triệu Mạn Ca ngồi trên sô-pha đối diện La Như Ty, thở dài thườn thượt: “Cho dù bây giờ có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được nỗi oan khuất mà, tối qua, tôi và anh ta cũng chẳng nói với nhau được mấy câu, anh ta vì say mà gục xuống sô pha của tôi mà ngủ một đêm, anh ta rời đi khi nào tôi còn không biết nữa là.”

 

La Như Ty nhăn mày, không dám tin tình huống tối qua chỉ có như vậy. Cô cứ nghĩ Triệu Mạn Ca và Trì Di đã nhìn trúng đối phương, không kiềm chế được mà xảy ra tình một đêm, ai ngờ lại chẳng có gì cả.

 

“Vậy cái hôn trong video là sao đây?”

 

Triệu Mạn Ca vỗ ngực y chang chú sư tử nóng nảy: “Tôi làm sao mà biết anh ta phát điên cái gì? À, có khi là bị vẻ đẹp xuất chúng của tôi mê hoặc, rất nhiều đàn ông đều muốn âu yếm người đẹp, cái này không có gì là lạ.”

 

La Như Ty có chút cạn lời, nhưng cô không thể không thừa nhận Triệu Mạn Ca nói là sự thật.

 

“Hôm nay, việc đó đã bùng nổ, nhưng từ góc độ của tôi mà nói thì đây chưa chắc đã là chuyện xấu, đối với danh tiếng của cô trăm lợi không hại, sắp tới sẽ có rất nhiều phóng viên muốn phỏng vấn, cô đừng xen vào, cứ giao cho tôi xử lý là được. Nếu gần đây cô không có công việc gì thì cố gắng đừng xuất hiện trước công chúng, ở phía Mỹ, tôi sẽ cùng với người đại diện bên đó của cô bàn bạc ổn thỏa.” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

 

Triệu Mạn Ca gật gật đầu, thấy Tiểu Ngô ở bên ngoài đợi cũng lâu rồi, trong tay còn cầm theo tài liệu nữa nên cô xách túi rời đi luôn.

 

Trong khi đợi thang máy, cô ngửi thấy mùi nước hoa quen thuộc phảng phất, vừa quay đầu, quả nhiên là Chúc Liên Nghi đã đứng ngay bên cạnh mình.

 

Cô ta khoác lên mình thiết kế của Balenciaga, đôi giày cao gót nhọn, khoe trọn đôi chân vừa trắng vừa thon. Tóc được uốn thành những lọn sóng nhỏ, kết hợp với lớp trang điểm tinh xảo khiến cô ta cực kỳ bắt mắt.

 

 So sánh thì, Triệu Mạn Ca với chiếc áo sơ mi dài kết hợp cùng chiếc quần bò trông giản dị hơn nhiều.

 

Nhưng siêu mẫu là người có thể mặc vải bố mà lên sàn diễn thời trang, Triệu Mạn Ca không hề cảm thấy cô mặc có chỗ nào kém cạnh.

 

Cửa thang máy mở ra, Triệu Mạn Ca đang định duỗi chân bước vào thì Chúc Liên Nghi đã nhanh hơn cô ấy một bước vượt qua mà tiến vào.

 

Thang máy rộng rãi mà chỉ có 3 người: Chúc Liên Nghi, trợ lý của cô ta và Triệu Mạn Ca. Từ tầng 18 xuống đến tầng 10, trong tháng máy không khí lặng im bao trùm, cho đến khi con số hiện trên thang máy chuyển đến còn một chữ số, Chúc Liên Nghi mới mở miệng nói: “Tôi biết ý đồ của cô là gì, nhưng tôi cảnh cáo cô, Trì Di khác với những vận động viên khác, anh ấy xuất thân từ gia đình danh giá, gia thế hiển hách, nhà chúng tôi sẽ không để anh ấy tùy tiện cưới một người mẫu không biết gốc gác vào cửa, cô đừng áp dụng lề thói của nước Mỹ vào đây, nước Mỹ phóng khoáng, ở đây là Trung Quốc, vô dụng thôi.”

 

Một tiếng “Tinh” vang lên, thang máy đã xuống đến tầng trệt, cửa mở ra, vẫn là Chúc Liên Nghi cùng trợ lý ra ngoài trước.

 

Triệu Mạn Ca sắp xếp lại lời nói của cô ta, nghĩ chắc cô ta đã xem đến video hồi sáng nay, ở đây cảnh cáo cô không được quyến rũ Trì Di.

 

Triệu Mạn Ca sải bước chân rộng, bước nhanh đến chỗ Chúc Liên Nghi.

 

“Thứ nhất, theo những gì tôi biết, đúng là anh Trì xuất thân từ danh gia vọng tộc ở Đế Đô, nhưng là gia thế bên nhà mẹ của anh Trì, không liên quan chút nào đến nhà họ Trì và nhà họ Chúc nhé.” Cô sánh vai bước cùng Chúc Liên Nghi, rồi nhỏ bước chân đủ để bước cùng Chúc Liên Nghi: “Thứ hai, nếu mà cô Chúc đây không truy cập được vào mạng nước ngoài thì có thể dùng VPN để vượt tường lửa xem một chút, tôi đúng là người mẫu hoang, topsexiest, moneygirls 2 cái danh sách này, tôi đều có vị trí ở đó còn có xếp hạng rất cao, yô, có khi cô Chúc cũng không biết ba danh sách đó đại diện cho điều gì đâu nhỉ, cô có thể lên mạng tra một chút.”

 

Ba người bước đến ngoài cửa, đều dừng lại, khuôn mặt nhỏ của Chúc Liên Nghi gần như bị chiếc kính râm che kín, cô ta nắm chặt chiếc túi xách, không cười gằn cũng chẳng phản bác lại, lúc đang nghĩ cách để đáp trả thì đột nhiên một chiếc Porsche màu trắng bỗng đi đến.

 

Cửa sổ đằng sau từ từ trượt xuống, vừa nhìn thấy người ngồi đó, Chúc Liên Nghi lập tức bước đến, mặc kệ trợ lý đứng đó.

 

Triệu Mạn Ca cũng nhìn thấy người đang ngồi trong xe Porsche, ánh mắt cô đột nhiên trở nên nghiêm túc, nhìn chăm chú người kia mỉm cười không nói gì. Người trong xe hình như cảm nhận được ánh mắt quen thuộc liền quay đầu lại.

 

Tuy nhìn không rõ, nhưng Triệu Mạn Ca cảm nhận người trong xe rõ ràng đang run rẩy.

 

*

 

“Người bên ngoài kia là ai?”

 

Sau khi Chúc Liên Nghi ngồi lên xe, Chúc Tích An liền hỏi.

 

“Còn có thể là ai, cái cô người mẫu hoang dã có tai tiếng với anh Trì vào sáng nay đó.” Tâm trạng Chúc Liên Nghi còn khó chịu hơn cả lúc bị seeder bôi đen, cô ta đã xem đi xem lại video đó mười mấy lần, mặc dù Triệu Mạn Ca quyến rũ Trì Di nhưng Trì Di cũng rất hưởng thụ, sáng nay còn tặng cô ta một nụ hôn chào buổi sáng nữa, trời ạ, không biết hai người đã trải qua một đêm như nào đây!

 

“Cô ta thật sự về nước rồi…” Chúc Tích An lo lắng: “Cô ta về làm cái gì chứ…”

 

“Chị?” Chúc Liên Nghi cảm thấy kì quái bởi những lời nói của Chúc Tích An: “Chị đang nói gì vậy?”

 

Chúc Tích An hoàn hồn lại, lắc lắc đầu: “Không có gì”

 

“Chị, chị và anh rể dự tính làm như thế nào vậy? Mau dùng quan hệ giúp anh Trì làm sáng tỏ tai tiếng này đi! Dựa theo tốc độ của cánh truyền thông, không kịp làm sáng tỏ thì ngày mai sẽ cho ra tin họ sắp kết hôn luôn rồi đấy!”

 

Chúc Tích An nghe xong mấy lời đó, không nói gì, nhìn chằm chằm vào cô ta một lúc lâu mới nói: “Em vẫn còn mộng tưởng hão huyền à? Em nghĩ mẹ ruột của Trì Di sẽ để em gả cho con trai bà ta sao? Nằm mơ đi, đổi lại là em, em có nguyện ý không? Chỉ sợ cái cửa cũng không cho em vào.”

 

Chúc Liên Nghi sẽ không đồng ý, hít một hơi dài rồi nói: “Nếu đổi là em, em đương nhiên sẽ không đồng ý, nhưng chị, chị quên mất mẹ của anh Trì là loại người gì rồi sao? Một người phụ nữ nuốt giận xuống bụng trong suốt mười một năm, năm đó còn không dám ho he gì thì sao hiện tại dám cản trở chuyện tình cảm của con trai chứ?”

 

Chúc Tích An dựa người vào cửa sổ, trong lòng phiền muộn.

 

Hiện tại người ngoài không biết, nhưng ả vô cùng rõ ràng, nhà họ Trì thật ra chỉ còn là cái thùng rỗng, đừng nhìn họ ở biệt thự đi xe sang, sự thật đã thiếu một đống nợ, Trì Cảnh Huy mấy năm nay đã hết thời, quay phim thì thiệt hại triệt để, đầu tư, làm ăn đều thất bại, ngay cả tiền của ả ta cũng phải lấy đi, làm ả không thể không nhận quay mấy bộ phim não tàn cùng các quảng cáo để kiếm thêm thu nhập.

 

Mà người em gái này cũng không thể dựa vào được, chỉ biết ở trong giới giải trí lăng xê bẩn, ngang ngược, đặc tội không ít người, hiện giờ còn ảo tưởng muốn gả cho Trì Di, mẹ ruột của người ta có thể đồng ý sao?

 

Nhưng đây không phải là điều quan trọng nhất, điều quan trọng nhất là ả vừa nhìn thấy Triệu Mạn Ca, người phụ nữ đã khiến ả sợ hãi từ khi mới ra mắt, vậy mà lại về nước rồi, lại còn dây dưa với con chồng của ả.

*

 

Sau khi tài xế đưa Chúc Liên Nghi về nhà, anh ta lái xe đến Nhạc Thượng Uyển.

 

Đây cũng là một trong những khu vực giàu có nhất ở đế đô, người sống ở đây không là phú hào thì cũng là siêu sao.

Chúc Tích An đi vào biệt thự, nhìn qua không thấy chồng đâu nên đi đến phòng sách, quả nhiên nhìn thấy ông ta đang nhìn xấp tài liệu trong tay.

 

“Nhìn mà xem! Suốt ngày chỉ biết ngắm hóa đơn, việc anh cần làm là kiếm tiền mang về chứ không phải vứt tiền ra bên ngoài!”. Chúc Tích An ném chiếc túi Hermes phiên bản giới hạn lên ghế sô pha,  thái dương nổi đầy gân xanh: “Coi như tôi xin anh đấy, nghe lời nhà sản xuất, quay một bộ phim thương mại, trước kiếm một ít tiền để trả nợ, trả nợ xong rồi nói, bây giờ anh - một tay đạo diễn hết thời thì còn kiêu ngạo làm cái gì chứ?”

 

Trì Cảnh Huy lười tranh cãi với Chúc Tích An, hai năm qua vợ chồng hai người đã cãi nhau không biết bao nhiêu lần vì vấn đề này, nhưng cũng chẳng thể lay chuyển được suy nghĩ của ông ta. Ông ta không thể từ bỏ vinh quang mà mình từng có được để làm phim mất não , chỉ cần ông ta quay một bộ phim như vậy, thương hiệu của ông ta sẽ bị hủy hoại. Dù hiện tại phim nào ông làm đều thua lỗ nhưng ít nhất có thể nói là “không hùa theo thị trường” và không thể làm tổn hại đến thương hiệu của Trì Cảnh Huy.

 

Thấy Trì Cảnh Huy xoay người muốn đi ra ngoài, Chúc Tích An xoa xoa thái dương nói: “Chờ đã.” ( truyện trên app tyt )

 

Trì Cảnh Huy chắp tay quay đầu lại và nhìn ả, không nói lời nào.

 

“Tối mai gọi Tiểu Di trở về ăn bữa cơm đi. Hiếm lắm mới có một lần về nước, cũng nên cùng nhau ăn một bữa cơm.”

Trì Cảnh Huy gật đầu, Chúc Tích An nói thêm: “Anh xem tin tức chưa? Nghe nói cậu ấy có bạn gái, để cậu ấy đưa về cùng luôn đi. Cậu ấy lớn như vậy rồi cũng chưa từng đưa bạn gái về nhà.”

*

 

Nhìn những tin tức tràn ngập trên TV, Internet và báo chí, Triệu Mạn Ca cảm thấy mình như quả bóng bay tràn ngập tức giận, mà sự tức giận này do Trì Di thổi lên.

Cô thực sự muốn mở đầu cầu thủ bóng đá tài năng Trì Di này ra xem nó đang chứa cái thứ gì.

Sau nhiều suy nghĩ, cô cảm thấy mình nên một lần nói chuyện nghiêm túc với Trì Di.

 

“Tối nay anh có tiện ăn tối cùng nhau không? Chúng ta nói chuyện nhé."

Tin nhắn vừa được gửi đi, Triệu Mạn Ca đã nhận được tin nhắn trả lời.

“Nhà hàng Lang Kiều được không? Tôi sẽ đặt chỗ trước.”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play