Trì Di đã dụ dỗ Triệu Mạn Ca, nhưng anh không nói cho bất kỳ ai mà chỉ mừng thầm trong lòng.

 Hôm đó là trận chung kết World Cup, vừa quay lại phòng thay đồ, trong khi cả nhóm còn đang chìm đắm trong niềm vui do chiến thắng đem lại, Trì Di lại vội vàng mở Weibo lên xem, ngay cả quần áo cũng chưa kịp thay ra.

 Đồng đội Charles vươn đầu nhìn qua, dù không hiểu tiếng nhưng cậu lại nhận ra gương mặt quen thuộc kia trên màn hình điện thoại.

 “Ôi! Saul! Đây là Mango à?”

Saul là tên nước ngoài của Trì Di, anh thuận tay úp điện thoại xuống rồi đặt nó sang một bên, quay lưng về phía Charles đáp: “Là cô ấy sao? Tôi cũng không rõ lắm, tình cờ lướt thấy thôi.”

 Charles ngồi xuống, vừa cởi áo vừa nói: “Nếu tôi đoán không sai, vừa nãy là trang mạng xã hội chính chủ của Mango ở Trung Quốc thì phải? Ôi, tiếc thật đó, tôi đã theo dõi cả K và Instagram của cô ấy nhưng hình như như cô ấy chẳng cập nhật gì nhiều cả.”

 Dứt câu, chưa cần nghe được câu trả lời Trì Di, cậu lại nói tiếp: “Weibo của cô ấy cập nhật nhiều lắm à?”

 Trì Di gật đầu, Charles lập tức nhảy dựng lên, ôm bả vai Trì Di: “Saul thân ái, cậu có thể dạy tôi sử dụng Weibo không? Tôi cam đoan bản thân sẽ là học sinh ngoan ngoãn, khiêm tốn, ham học hỏi nhất thế giới cho mà xem.”

“Cậu á?” Trì Di cởi áo và chuẩn bị đi tắm, “Cậu có hiểu tiếng Trung không? Tôi còn nhớ như in cậu từng than phiền rằng tiếng Trung là ngôn ngữ khó học nhất thế giới cơ mà.”

  Charles cười trả lời: “Cái này cậu nghĩ sai rồi, tôi không hề có ý định học tiếng Trung, thứ mà còn phức tạp hơn cả công thức vật lý, tôi chỉ cần xem được ảnh của Mango là đủ rồi.”

 Trì Di đi đến phòng tắm, anh quay đầu chỉ về phía tấm poster trong phòng thay đồ, vóc dáng nóng bỏng, cô gái với vẻ mặt lười biếng đang hờ hững nhìn vào đôi chân của mình, “ poster của mango chỗ nào cũng có, cậu ngắm lúc nào chẳng được .”

Sự quyến rũ không thể cưỡng lại được.

Charles cảm thấy cổ họng hơi khô nên cũng mang đồ vào tắm rửa luôn.

Lúc này Trì Di mở nước ấm ra, nhắm mắt đứng dưới vòi hoa sen, dòng nước ấm nóng ồ ạt chảy xuống, rửa sạch toàn bộ cơ thể anh. Một trận bóng đá sôi động vừa kết thúc, cơ bắp của anh sau khi vận động liên tục ở cường độ cao trong gần hai tiếng giờ vẫn còn căng chặt, anh ngẩng đầu để nước ấm xối thẳng lên mặt mình, giống như đang đứng dưới một thác nước lớn hoang dã vậy. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

 Lúc sau, anh mở mắt ra đổi van sang phía nước lạnh.

 Anh cần bình tĩnh lại.

 Vừa rồi lúc mở Weibo lên, đập ngay vào mắt anh là bài đăng của Triệu Mạn Ca, cũng chính là Mango mà Charles thường gọi, khi anh lập hat-trick và ghi bàn thắng thứ ba ở phút 87 của trận đấu.

 “Trì Di! Tôi là người hâm mộ số một của anh!”

 Không có hình ảnh, vỏn vẹn mười một từ với hai dấu chấm than nhưng cũng đủ để khiến Trì Di kích động, còn hưng phấn hơn cả việc ghi bàn.

 Ra khỏi phòng tắm, đa số đồng đội đều tắm rửa thay quần áo xong xuôi cả rồi, những người đàn ông da ngăm lần lượt rời đi, mỗi khi đi ngang qua Trì Di đều thúc nhẹ vào ngực anh: “Này! Hôm nay cậu tuyệt lắm đấy! Tối nay chắc chắn phải chúc mừng ra trò mới được!”

 Mặc dù ngày thường anh khá kiệm lời nhưng giờ cũng bất giác cười toe toét, anh có thể cảm nhận được sự kích động đang dâng trào trong cả nhóm, bao gồm lẫn anh.

 Charles là người ra sau cùng, cậu cũng định giống các đồng đội khác thúc một cái vào ngực Trì Di, nhưng ngay khi tay cách Trì Di còn đúng một centimet, cậu đột ngột dừng lại, sau đó rút tay lại che mắt, lắc đầu thở dài, “ Ông trời ơi! Cậu đúng là sự kết hợp hoàn hảo giữa thiên tài và đồ ngốc mà!”

 Nói xong, Trì Di cài lại cúc áo.

 Trì Di cúi đầu xem lại quần áo của mình, anh lại cài nhầm à?

*

 Sau khi nghi thức trao giải kết thúc, bữa tiệc chúc mừng được tổ chức tại một biệt thự hướng biển ở Cape Town, sau khi ăn uống no nê, đương nhiên là các vận động viên bóng đá đẳng cấp thế giới phải uống rượu cho thỏa thích rồi, quang cảnh nơi đây được trang trí hết sức hoành tráng, các loại rượu đắt tiền được bày trên bàn ngay giữa trung tâm sân bãi để khách mời có thể thoải mái lựa chọn.

 Trong phòng tràn ngập khói thuốc và mùi rượu, ngoại trừ bạn gái hay vợ của các vận động viên thì còn có không ít siêu mẫu và ngôi sao nữ được mời đến, dưới ánh đèn flash nhấp nháy họ hòa mình nhảy nhót  cùng nhóm cầu thủ.

 Ngực nở, mông cong và cơ ngực cơ bụng, là những bộ phận khiến người ta dễ dàng phạm tội nhất.

 Trì Di ngồi trên ghế sô pha, tiếng nhạc xập xình khiến anh thấy đinh tai nhức óc, rượu vang trong tay sắp cạn, phục vụ bận bịu rót thêm rượu cho nhóm nam thanh nữ tú đang nhảy nhót hăng say giữa sân khấu, không chú ý đến Trì Di ngồi một mình trong góc.

 Ngược lại Charles cầm theo một chai Whiskey đi ra từ trong đám người, ngồi xuống cạnh Trì Di, khoác vai anh, “ Này, người anh em, sao ngồi một mình ở đây thế?”

  Trì Di liếc mắt nhìn dấu son trên cổ áo cậu, nói: “Tôi không muốn áo sơ mi trắng của mình bị bẩn.”

 Charles dửng dưng uống một ngụm rượu lớn, đánh cái ợ, nói: “Dấu son trên áo tôi chính là của siêu mẫu Úc Lâm Na, cậu biết cô ấy nói gì với tôi không?”

 Trì Di nhận lấy rượu từ trong tay Charles, dựa vào sô pha, nghiêng người nhìn cậu: “Nói gì?”

 “Tối nay Mango cũng chụp quảng cáo ở đây!”

 “Ồ.” Trì Di nhấp một ngụm rượu, nói: “Tôi còn tưởng là chuyện lớn gì cơ đấy.”

 Dứt lời anh lập tức cầm áo khoác đi ra ngoài, Charles ở phía sau gọi anh, “Saul! Cậu đi đâu đấy? Chẳng lẽ là cậu muốn thử vận may đi tìm Mango?”

 Trì Di khoác áo khoác lên vai, quay đầu lại nói: “ Charles, với trí tưởng tượng cỡ này sao cậu lại đi đá bóng thế? Đáng nhẽ cậu nên làm biên kịch mới phải.” Nói rồi ngoảnh đầu đi luôn, tới cửa lại quay đầu lại nói: “Tôi chỉ đi ra ngoài hít thở không khí, cậu biết mà, tôi không quen ngửi mùi thuốc lá.”

 Trì Di đi đến ban công, một luồng gió biển thổi tới. Anh nhìn xung quanh một chút, bãi biển này tổng cộng chỉ có năm tòa biệt thự, anh đang ở căn thứ nhất, trước cửa căn biệt thự thứ tư cách đây khá xa có đậu một chiếc GMC RV, đèn pha được bật lên như đang chiếu sáng cho ai đó. Trong lòng Trì Di như có một ngọn lửa bừng lên, những chiếc GMC RV thường được người nổi tiếng sử dụng, chẳng lẽ bên trong... Anh bước đến mép ban công, dựa vào lan can quan sát, xung quanh không có ai, thậm chí cả đèn đường trông cũng đặc biệt cô đơn.

 Cầu thang bên cạnh ban công dẫn trực thẳng đến vườn hoa ở tầng trệt, Trì Di đi xuống, chào bảo vệ một tiếng rồi rời khỏi biệt thự.

 Vẫn không có ai.

*

 Triệu Mạn Ca ngồi trong xe, trên tay kẹp điếu thuốc cháy dở, điện thoại bỗng sáng lên, cô nhìn thoáng qua màn hình, dập tắt điếu thuốc rồi cởi áo khoác, bước xuống xe.

 Chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm ở Cape Town rất lớn, đặc biệt là ở cạnh biển, một trận gió biển thổi tới khiến người ta cảm tưởng như đang ở cuối thu. Triệu Mạn Ca mặc một chiếc áo sơ mi trắng dài tới đùi, chiếc quần ngắn cũn cỡn thoắt ẩn thoắt hiện, nhìn qua giống như không mặc quần.

 Phía trước có một bóng người, thoạt nhìn từ xa trông rất cao to, ước chừng ít nhất cũng phải một mét chín. Triệu Mạn Ca nheo nheo mắt, lắc eo đi về phía người kia.

 Từ bên trái qua hay là từ bên phải qua?

 Dịu dàng một chút hay là lạnh lùng một chút?

 Nói tiếng Trung hay là nói tiếng Anh?

Triệu Mạn Ca thầm lên kế hoạch trong lòng, bất giác đi đến trước mặt người nọ. Giống như trên TV, vì sinh sống quanh năm tại Nam Mỹ nên sở hữu làn da ngăm đen đặc trưng, hốc mắt sâu, sống mũi cao thẳng, vóc dáng cực kỳ giống một người Âu Mỹ, nhưng đôi mắt đen kia lại chứbg minh rằng anh là người châu Á.

“Anh...” Còn chưa kịp chào hỏi, Triệu Mạn Ca đã bị hành động của người trước mặt dọa sợ, chỉ thấy anh vươn bàn tay, giơ tới trước mặt cô. ( truyện trên app tyt )

 “ Cái gì?” Triệu Mạn Ca bối rối, theo kế hoạch cô muốn thể hiện gương mặt quyến rũ không hiểu sao lại thành hòa thượng, người đàn ông này đưa bàn tay về phía mình làm cái gì vậy?

 “ Không phải ký tên sao? Tôi không mang theo bút nhưng chắc là cô có đúng không?”

 Người đàn ông trước mặt hơi nhướng mày, nhìn cô như một vị vua ngông cuồng tự cao tự đại. Đúng, anh như một vị vua, màn trình diễn của anh ở World Cup lần này đã định sẵn sẽ trở thành vị vua bóng đá tiếp theo. Hai từ “ Trì Di” được định sẵn sẽ trờ thành một huyền thoại mới trong thế giới bóng đá.

“À, mang theo.” Không hiểu ma xui quỷ khiến kiểu gì mà Triệu Mạn Ca lại lấy ra một cây bút ký tên từ trong túi quần, hôm nay sau khi chụp quảng cáo xong trên đường về biệt thự cô dùng để ký tên cho fans, sau lại tiện tay bỏ vào túi quần quên lấy ra.

 Trì Di nhận lấy bút, tiếp tục nhìn chằm chằm Triệu Mạn Ca, “Ký ở đâu đây?”

 Lúc này Triệu Mạn Ca đã không còn khí thế ngút trời như ban nãy nữa.

 Rõ ràng là cô định đến quyến rũ người đàn ông trước mặt này mà nhỉ, sao giờ lại bị anh xem thành fans muốn ký tên thế này, còn chuyện nào mất mặt hơn nữa không ?

 Triệu Mạn Ca uể oải nói: “Chỗ, chỗ nào cũng được, trên quần áo đi.” Cô đoán Trì Di cũng gặp được không ít fans muốn ký tên lên quần áo, ký nhanh chạy nhanh, đỡ phải ở chỗ này mất mặt.

 Trì Di gật gật đầu, đánh giá quần áo Triệu Mạn Ca, lúc nhìn đến đường cong đầy kiêu ngạo trước ngực cô, đỏ mặt là chuyện không thể tránh được, may mắn trong đêm nên không nhận ra được.

 “Ký ở phía sau đi.” Trì Di vòng đến sau lưng Triệu Mạn Ca, nói.

 Triệu Mạn Ca gật đầu, cô biết Trì Di cảm thấy ở đằng trước ký tên rất xấu hổ, nhưng cô thấy không sao cả, dù anh ký tên ở đâu thì khi trở về quần áo cũng sẽ bỏ đi thôi.

 Cảm thấy một bàn tay đè lên vai mình, ngòi bút nhẹ nhàng trượt trên vai khiến cô thấy ngứa một chút. Đợi một hồi lâu, ngay lúc Triệu Mạn Ca cho rằng Trì Di viết bài tập chính tả trên lưng cô thì anh cuối cùng cũng dừng bút.

 Triệu Mạn Ca đứng yên, đợi mãi không thấy Trì Di đến trước mặt mình vì thế xoay người, lại phát hiện Trì Di đã đi mất, chỉ chừa cho cô một bóng lưng.

 “ Đi rồi?” Triệu Mạn Ca quả thực không thể tin nổi, người đàn ông này rời đi mà chẳng thèm nói một câu nào, hơn nữa còn rất vội vã, chân bước nhanh thế cơ mà!

 Triệu Mạn Ca giận quá hóa cười, cô nhìn thoáng qua điện thoại, là Úc Lâm Na nhắn tin tới.

 “ Thế nào rồi tình yêu? Quyến rũ thành công người đàn ông lạnh lùng giống như  thịt bò đông lạnh không nào?”

 Triệu Mạn Ca một tay chống eo, một tay trả lời tin nhắn.

 “ Ôi, tôi không thể tin được, anh ấy lại có thể cho rằng tôi là fans muốn xin chữ ký nên để lại chữ ký trên quần áo tôi rồi bỏ đi!”

 Nửa phút sau, Úc Lâm Na nhắn tin tới.

 "Bé cưng à, sao chuyện này có thể xảy ra được! Cậu là Mango đó! Bất cứ người đàn ông nào cũng đều sẽ điên cuồng trước nhan sắc và vóc dáng của cậu, nhất định là do anh ấy không nhìn rõ, mới lỡ mất cơ hội mà ông trời ban cho này. Từ từ, nào anh ấy quay lại, tôi đi hỏi xem sao mọi chuyện lại thành ra như này mới được.”

 Triệu Mạn Ca không còn tâm trạng chờ Úc Lâm Na hỏi thăm tình báo nữa, cô đá chân lên mặt cát, buồn bực bước nhanh về biệt thự mình ở.

 Trợ lý Daniel đang đợi cô trong phòng, chàng trai người Mỹ này cười tủm tỉm nói: “ Nước ấm đã chuẩn bị xong rồi, cô nghỉ ngơi sớm chút đi, sáng mai tôi sẽ đến đúng giờ đưa cô ra sân bay.”

 Không người nào không thích chàng trai luôn cười rạng rỡ như ánh mặt trời này, Triệu Mạn Ca ôm cậu một cái, nói: “ Daniel yêu dấu, học phí của cậu tôi đều chuyển vào thẻ rồi, mai cậu sẽ nhận được thông báo, nhất định phải nỗ lực học tập, đợi tới khi cậu trở thành nhà thiết kế, nhất định phải mời tôi làm nàng thơ của cậu đó.”

 Daniel ngây người, vẫn không nhúc nhích, Triệu Mạn Ca thúc vai cậu một chút, nói: “ Mừng quá nên choáng sao? Nhanh đi nghỉ ngơi đi, ngày mai sáng sớm phải đưa tôi đến sân bay đó, không sợ dậy không nổi à?”

 Daniel lắc đầu, nụ cười hồn nhiên tươi sáng như ánh mặt trời đã được thay bằng sự kinh ngạc và vui sướng: “ Cảm ơn cô, Mango! Tôi sẽ nỗ lực làm việc hết mình để trả lại số tiền này! Cô đúng là thiên sứ đẹp nhất trên thế giới!”

Triệu Mạn Ca cười ngồi xuống ghế sô pha, dùng ánh mắt ý bảo Daniel rằng cô muốn nghỉ ngơi.

Ngày mai cô phải trở về Trung Quốc, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không đi nữa, dẫn theo một chàng trai người Mỹ không hiểu gì về Trung Quốc rất phiền phức, không bằng nhân cơ hội này để cậu ấy tiếp tục hoàn thành việc học thì hơn... Triệu Mạn Ca đột nhiên cảm thấy, cô giống như đang bàn giao việc hậu sự vậy.

 “ Mango...” Đi tới của Daniel đợt nhiên dừng lại, nói: “ Vừa rồi định nói cho cô nhưng bởi vì quá vui mừng nên quên mất. Cô nhìn xem trên lưng mình có gì kìa.”

 Sau khi Daniel rời khỏi, Triệu Mạn Ca cởi áo sơ mi ra, trải lên giường, bị chọc tức một lần nữa.

 Cô nói rồi, trong giới giải trí cô là một người mẫu nổi tiếng, thời gian gần đây chuyển sang kinh doanh, độ nổi tiếng của “ Mango” cô không hề kém cạnh các ngôi sao điện ảnh Hollywood, Trì Di sao có thể không nhận ra cô chứ?

 Hóa ra không phải anh không nhận ra cô mà là có động cơ khác, anh thế mà lại viết số điện thoại của mình trên lưng cô!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play