Tin nhắn vừa gửi đi, Triệu Mạn Ca liền đứng dậy đi tắm. Nếu như lúc này Trì Di đang ở Đế Đô, như vậy dù bằng cách nào thì anh cũng phải tốn một giờ để đến khách sạn Meyer, vừa đủ thời gian để cô tắm rửa sấy tóc.

Nhưng cô vừa đứng dưới vòi sen, làm ướt toàn thân, thoa dầu gội lên tóc thì chuông cửa liền đột ngột vang lên.

Hẳn không phải Trì Di, anh không thể đến nhanh như vậy, hơn nữa anh lên tầng cần phải quẹt thẻ, vậy thì chỉ có thể là nhân viên.

“Chờ một chút!”

Cách phòng tắm cô hô một tiếng, nhưng bên ngoài căn bản không nghe thấy cô nói, tiếng chuông cửa vẫn vang lên như cũ.

Bất đắc dĩ, Triệu Mạn Ca chỉ có thể qua loa rửa sạch bọt trên tóc, dùng khăn lông bọc lại, mặc áo choàng tắm chân trần đi ra ngoài mở cửa.

Nhưng…

“Sao anh lại tới đây?” Triệu Mạn Ca mở to hai mắt hỏi.

Trì Di tựa vào cạnh cửa, anh mặc áo sơ mi trắng và quần tây, đôi chân thẳng tắp như đường chân trời, gương mặt ửng đỏ nhẹ, hơi thở nồng mùi rượu: “Không phải cô nhắn tin gọi tôi tới sao?”

“Ý tôi là, sao anh lại nhanh như vậy?”

Trì Di dùng ngón trỏ và ngón giữa kẹp thẻ phòng khách sạn trong túi quần, quơ quơ đến trước mặt Triệu Mạn Ca: “Tôi cũng ở khách sạn này.”

“Chết tiệt.” Triệu Mạn Ca giơ tay gạt mái tóc ướt dán bên má ra sau tai, bọt nước trên ngọn tóc chảy xuống cằm lăn trên cổ, trượt vào ngực. Trì Di nhìn sự chuyển động của giọt nước kia, lỗ tai đỏ lên, tác dụng của rượu tăng vọt, vì thế đổi một tay chống ở cửa: “Cô tìm tôi có việc gì sao? Tôi rất bận.”

Bận uống rượu hả? Bận mà xuất hiện nhanh thế? Bản lĩnh trả đũa của anh tăng nhanh thật đó, còn đáng giận hơn cả những lời phỏng vấn trên TV hôm nay. Trong lòng Triệu Mạn Ca có hơi không kiên nhẫn, cô kéo khăn lông bọc tóc xuống, để mái tóc bung xõa trên bờ vai, sau đó vươn ngón tay dí vào ngực Trì Di, theo cúc áo vẽ một vòng tròn, lại phác họa đường cong cơ bụng của anh, chuyển ngón tay qua thắt lưng bên hông.

Trì Di run lên rõ ràng.

“Vào đi.” Triệu Mạn Ca xoay người, ôm Trì Di đi vào.

Hai người đứng ở trước sô pha, Triệu Mạn Ca xoay người đối mặt với anh, lộ ra nụ cười quyến rũ không thể thiếu khi trình diễn trên sàn catwalk của Victoria’s Secret, cô khoác tay lên bả vai anh, ấn anh lên sô pha. Khắp xoang mũi là mùi nước hoa và mùi rượu trên người người đàn ông này, trộn lẫn với nhau, tản ra một loại mùi hương gọi là “hormone”.

“Tôi chỉ xin chữ ký, anh lại đưa số điện thoại cho tôi. Tôi chỉ nhắn tin nói tôi ở chỗ này, anh liền hấp tấp chạy tới. Anh có ý gì hả?”

Triệu Mạn Ca lớn lên ở Mỹ từ nhỏ, môi trường và văn hóa từng tiếp xúc nói cho cô biết, người đàn ông này muốn ngủ với cô.

Cô biết Trì Di đến trại huấn luyện thanh thiếu niên của câu lạc bộ từ năm chín tuổi, ở Brazil nhiệt tình phóng khoáng, phương diện tình dục cởi mở một chút là bình thường. Triệu Mạn Ca gặp qua không ít người đàn ông như vậy, có vận động viên vang danh thế giới, cũng có diễn viên ca sĩ với sự nghiệp thành công rực rỡ, người đàn ông theo đuổi cô lại càng không thiếu siêu sao thế giới, nên đối với hành động của Trì Di, ngoài việc kinh ngạc trước sự ngoài lạnh trong nóng của anh, cô cũng không cảm thấy kỳ lạ. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

Chỉ cần giờ phút này Trì Di thừa nhận ý nghĩ trong lòng anh, Triệu Mạn Ca sẽ lập tức hẹn hò với anh.

Nhưng cô vẫn quá coi thường Trì Di.

Dưới ánh đèn ấm áp, cô người mẫu có thể coi là vưu vật mặc áo ngủ khom người nhìn chăm chú người đàn ông, dưới áo ngủ là một trong những cơ thể phụ nữ hoàn hảo nhất thế giới, mà người đàn ông này lại nhìn chằm chằm người phụ nữ trước mắt, trong con ngươi phản chiếu khuôn mặt của cô, theo ánh đèn ngoài cửa sổ lúc sáng lúc tối, dường như nhiệt độ xung quanh cũng đang tăng lên cực nhanh, cồn nhảy nhót ở trong mỗi một góc của cơ thể, cuối cùng xông lên đại não nổ ầm ầm. ( truyện trên app T Y T )

Dưới tác dụng của cồn hai mắt của anh càng thêm mê man, yết hầu lăn lên lăn xuống, khi Triệu Mạn Ca cho rằng anh muốn giải thích, anh lại ngã xuống sô pha, ngủ mê mệt.

“?”

Triệu Mạn Ca nhìn Trì Di ngủ say như chết, ngây người hồi lâu mới phản ứng lại.

Cô duỗi tay vỗ vỗ mặt anh, không có phản ứng. Cô lại chọc cằm anh, vẫn không phản ứng.

Triệu Mạn Ca chống nạnh lắc đầu thở dài, một lúc lâu sau mới chấp nhận hiện thực trước mắt, say lúc nào không say lại say vào đúng lúc này! Nhưng Triệu Mạn Ca bất đắc dĩ cũng chỉ có thể lấy thẻ phòng từ trong túi quần của anh ra xem, 1402, tốt lắm, cách phòng cô không xa.

Nhưng lúc thật sự đỡ anh, Triệu Mạn Ca vẫn bỏ cuộc. Cô có thể cõng được đôi cánh một hai trăm cân trên sàn catwalk của Victoria’s Secret, nhưng chắc chắn không thể cõng không được một vận động viên bóng đá cao một mét chín mươi hai này. Bọn họ có tỷ lệ mỡ cơ thể thấp hơn nhiều so với người thường, hơn nữa khi người ta không có ý thức sẽ càng nặng hơn, cho nên bây giờ Triệu Mạn Ca cùng lắm là giúp anh quay từ đầu sô pha này sang đầu sô pha khác mà thôi.

Nghe tiếng hít thở không ổn định lắm của Trì Di, Triệu Mạn Ca ngồi trên giường vừa bực mình vừa buồn cười.

Tôi cho rằng anh muốn ngủ với tôi, kết quả anh chỉ muốn ngủ trên sô pha của tôi.

Cảnh đêm đầy mê hoặc, ánh đèn neon ngoài cửa sổ xuyên qua lớp kính thủy tinh chiếu vào phòng Triệu Mạn Ca, nhà cao tầng san sát như cây cối khiến người ta cảm giác cực kỳ khó chịu. Triệu Mạn Ca khép cổ áo, kéo rèm cửa sổ lên, lúc quay đầu lại, Trì Di đã trở mình, đưa lưng về phía Triệu Mạn Ca.

 Cô cứ tưởng rằng nhiều nhất mấy giờ nữa anh sẽ tỉnh lại, hoặc là bạn bè của anh sẽ gọi điện thoại tìm anh, nhưng rạng sáng ba giờ, Trì Di hoàn toàn không có dấu hiệu tỉnh lại, điện thoại di động của anh cũng không có bất kỳ động tĩnh gì, Triệu Mạn Ca rốt cuộc không chống đỡ nổi nữa, cầm máy tính bảng đi ngủ.

Sáng sớm hôm sau, cô bị tiếng chuông điện thoại của mình đánh thức.

“Cô Triệu? Cô vẫn đang ngủ sao?”

Là giọng nói của La Như Ty, không lạnh lùng giống như thường ngày, mà có hơi nóng nảy.

Triệu Mạn Ca dụi mắt một cái, nhìn chỗ khe hở ở rèm cửa sổ lộ ra ánh mặt trời yếu ớt, miễn cưỡng nói: “Còn sớm mà, có việc gì hả chị?”

La Như Ty ở đầu dây bên kia im lặng một chút, bỏ lại một câu “Tự cô lên mạng xem đi” rồi cúp điện thoại.

Triệu Mạn Ca ngồi ngẩn ngơ trong chốc lát, khi ý thức dần dần tỉnh táo, cô mới chú ý tới phòng mình không có một bóng người. Phút chốc từ trên giường đi xuống, ngay cả giày cũng không kịp mang, cô vào nhà vệ sinh nhìn, cũng không có ai.

Trì Di, anh được lắm.

Triệu Mạn Ca chống gương trong phòng vệ sinh, nhìn phòng khách sạn trống rỗng, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên cười hay nên khóc.

*

Trong đại sảnh khách sạn Meyer, Trì Di lấy được cặp kính râm, xách theo hành lý, làm xong thủ tục trả phòng rồi đi ra ngoài.

Anh tiện tay gọi một chiếc xe taxi, tài xế nhiệt tình xuống xe giúp anh chuyển hành lý ra cốp sau, sau đó hỏi: “Cậu muốn đi đâu?”

“Nguyệt Lượng Loan.”

Tài xế không khỏi nhìn Trì Di thêm mấy lần, vừa nãy ông cảm thấy khí chất người đàn ông này không tầm thường, không ngờ anh vậy mà sống ở Nguyệt Lượng Loan, khu đất đó ở Đế Đô cho dù là người nhà giàu có tiền cũng không mua được. Đó không phải là khu nhà giàu, mà là khu dành cho người có tiền có quyền.

Nhưng hiển nhiên ánh mắt của tài xế này không tốt lắm, không nhận ra được ngôi sao bóng đá người Hoa khiến cả nước kiêu ngạo, dù quốc tịch của anh không phải Trung Quốc.

“Sáng sớm mà trông cậu vui vẻ thật đó!”

Đây là nét đặc sắc của tài xế taxi Đế Đô, có thể nhanh chóng bắt chuyện với bất cứ ai.

Trì Di nâng kính râm lên, khóe miệng không kiềm chế được gợi lên một nụ cười, “Đúng vậy, sáng nay tôi đã hoàn thành được một nguyện vọng lớn trong đời.”

“Vậy sao! Nguyện vọng gì thế?” Tài xế taxi hỏi, nhưng ông cũng không cho Trì Di cơ hội trả lời, “Để tôi đoán thử một chút, nguyện vọng của người sống trên đời, ngoài đề tên trên bảng vàng thăng quan phát tài, chính là ôm được người đẹp động phòng hoa chúc, ta thấy cậu cảnh xuân đầy mặt, chắc là cái sau đúng không?”

Trì Di khụ khụ, nói: “Cũng không khác lắm.”

Tối hôm qua dưới tình thế nguy cấp, lúc đầu anh chỉ định giả vờ ngủ, ai ngờ ngủ thật lúc nào không hay, lúc tỉnh dậy trời đã sáng choang, lại nhìn thấy Triệu Mạn Ca ngủ ở trên giường lớn trước mặt mình.

Nếu người phụ nữ anh ngưỡng mộ từ lâu đang ngủ ngay trước mặt, anh sẽ làm gì?

Trì Di cảm thấy chính nhân quân tử như anh chắc chắn không thể làm ra chuyện không bằng cầm thú, nên anh đắp chăn cho Triệu Mạn Ca, dù bây giờ là giữa hè. Nhưng lúc gần đi vẫn cảm thấy bản thân hơi thiệt thòi, anh đứng ở trước giường nhìn chăm chú vào khuôn mặt Triệu Mạn Ca thật lâu không dời mắt. Cô rất đẹp, không cần khen ngợi quá nhiều, các tạp chí lớn và nhãn hiệu thời trang đều quỳ gối dưới váy cô chính là minh chứng tốt nhất. Mà vẻ đẹp của cô lại rất độc đáo, có thể dễ dàng gợi lên dục vọng chinh phục của con người nhất. Bởi vì cô có dáng người yểu điệu gợi cảm nhất, có thể làm cho mỗi người đàn ông mê mẩn, có thể nói đối tượng ảo tưởng tình dục ban đêm của rất nhiều gã đàn ông đều là cô. Nhưng khuôn mặt cô lại giống như không dính khói lửa phàm tục, làm cho người ta cảm thấy dù cô trần truồng xuất hiện cũng không hề thấy dâm đãng.

Một người phụ nữ mâu thuẫn như vậy, lại có một đôi mắt cực kỳ linh động.

Đôi mắt của cô không giống mắt hạnh điềm đạm đáng yêu, cũng không giống mắt phượng quyến rũ câu người, đôi mắt của nàng hơi hơi giương lên, giống như lúc nào cũng đang nói “Anh có dám tới chinh phục tôi không?” Chính là ý nghĩa như vậy.

Mà ham muốn chinh phục, trùng hợp là thứ giàu có nhất trong lòng một vận động viên thể thao.

Lúc ấy, Trì Di đứng trước giường Triệu Mạn Ca suy nghĩ một chút, vẫn cúi người xuống để lại một nụ hôn chuồn chuồn lướt nước trên trán Triệu Mạn Ca.

“Tôi đã hôn nữ thần của tôi vào sáng nay, nhưng cả thế giới không biết, chỉ có tôi biết.”

Nói tới đây, Trì Di nhịn không được nở nụ cười.

Tài xế taxi huýt sáo một cái, nói: “Thằng nhóc nhà cậu được nha.”

Nói xong, ông mở radio trên xe lên. Đài phát thanh buổi sáng gần như đều là tin tức, tài xế taxi bình thường đều thích nghe tin tức thời sự, mà tài xế này không bình thường, ông thích nghe tin tức giải trí.

Giọng MC trên radio không đủ chín chắn, nhưng rất thích hợp dẫn các tin tức giải trí: “Hôm qua tôi còn nói với người nghe rằng, gần đây giới giải trí thực sự rất bình yên, ngoại trừ hai ngày trước Triệu Mạn Ca thổ lộ với Trì Di trên Wechat bị từ chối vô tình thì không còn dưa nào khác, nhưng sáng sớm hôm nay, Weibo đã nổ tung, tất cả chúng ta đều không đăng nhập được, cho nên rút thăm trúng thưởng hôm nay chỉ có thể lùi lại đến ngày mai, xin lỗi rất nhiều.”

Tài xế taxi vòng tay lái, rẽ trái: “Xảy ra chuyện gì nhỉ, có phải ngôi sao nào lại ngoại tình không?”

Giọng MC trên radio lại vang lên: "Hầu như tất cả người nghe ở đây đều biết rõ nguyên nhân dẫn đến tê liệt weibo không phải ai khác, chính là siêu mẫu Triệu Mạn Ca đang hot năm nay và ngôi sao bóng đá người Hoa Trì Di vừa giành được giải thưởng Chiếc giày vàng.”

Giờ phút này Trì Di ngồi trong xe taxi khóe miệng cứng đờ, tất cả thần kinh đều căng thẳng.

“Paparazi hàng đầu Trung Quốc của chúng ta Cao Đốc thật sự quá lợi hại, lại có thể quay được video đêm qua Trì Di tiến vào phòng khách sạn của Triệu Mạn Ca, trên video thể hiện Trì Di đi vào lúc mười một giờ tối hôm qua, lúc ấy Triệu Mạn Ca mặc áo ngủ, cử chỉ với Trì Di cực kỳ thân mật, cực kỳ mập mờ lôi kéo anh đi vào phòng, mà sáng nay bảy giờ rưỡi Trì Di mới đi ra từ phòng Triệu Mạn Ca.”

“Còn chưa hết, sáng nay học trò của Cao Đốc ở tòa đối diện đã quay được cảnh trong phòng của Triệu Mạn Ca, trong video có thể thấy Triệu Mạn Ca đang ngủ say, Trì Di lại hôn nhẹ lên trán cô, thật là dịu dàng. Ôi, chuyện này khiến cho cả fan nữ của Trì Di và fan nam của Triệu Mạn Ca tan nát cõi lòng!”

Trì Di trong xe taxi cứng ngắc quay đầu, nhìn ra ngoài xe, ánh mắt tuyệt vọng.

Được rồi, bây giờ toàn thế giới đều biết sáng nay anh hôn nữ thần của anh rồi.

 

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play