Ánh đèn lạnh lẽo bao trùm toàn bộ phòng bệnh.
Ba người bọn họ đều im lặng, không một ai muốn mở lời nói trước.
La Tiến Phong khẽ đá La Vũ Tịnh một cái, La Vũ Tịnh khó chịu quay đầu trừng anh ta, rồi lại tiếp tục cúi đầu.
Cuối cùng Chu Ngôn vẫn là người phá vỡ sự im lặng, cậu cong khóe môi: “Cô chột dạ gì thế?”
La Vũ Tịnh bỗng ngẩng đầu nhìn cậu: “Tôi…”
“Cô không chột dạ ư?” Chu Ngôn bình tĩnh ngắt lời cô ta: “Nếu cô không chột dạ thì đến đây làm gì? Lạy ông tôi ở bụi này, hay là không đánh mà khai?”
Nghe vậy, La Tiến Phong không nhịn được nữa mà nói: “Tịnh Tịnh đã nói chuyện này với tôi hết rồi, là con bé sai, cũng bởi vì con bé còn quá trẻ.”
"Còn quá trẻ...” Chu Ngôn nghiền ngẫm kỹ càng ba chữ này, khẽ cười: “Vậy hôm nay mấy người tới đây làm gì?”
La Tiến Phong nhíu mày, nụ cười của Chu Ngôn khiến anh ta khó chịu: “Tôi không biết cảnh sát đã điều tra ra chưa, tôi sợ họ điều tra được gì đó, rồi tra đến Tịnh Tịnh, thế thì tương lai của con bé sẽ hoàn toàn bị hủy hoại mất.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT