Mùi thuốc sát trùng của bệnh viện quá nồng, nhiều năm qua Hàn Tranh đã gặp rất nhiều trường hợp đổ máu, mùi máu có nồng cỡ nào Hàn Tranh cũng có thể chịu đựng được, nhưng tới bây giờ chỉ có mỗi mùi này là hắn không ngửi được, ngửi một cái là thầy buồn nôn.
Trong nhóm cảnh sát đến điều tra hắn có quen một người, là nhóm học sinh đầu tiên mà hắn từng dẫn dắt.
Hàn Tranh phối hợp lấy lời khai, làm xong, hắn vỗ vai tiểu đồng chí: “Cậu vất vả rồi, tết nhất mà lại...”
Tiểu đồng chí kia tên là Tiểu Tiếu, cậu ta thở dài: “Có gì đâu, bọn tôi quen rồi, nhưng mà bạn của anh ấy… Quá thảm. Vốn đang ăn Tết ngon lành, bây giờ bọn kia đều chạy hết rồi, trong thời gian ngắn rất khó tìm.”
“Tình huống cụ thể ra sao tôi cũng không rõ lắm.” Lúc ấy chiếc xe mini của Tần Phi Phi rất khó quay đầu, hắn lái tới lui một hồi, cuối cùng lái xe sang đường khác để bọc ra ngoài, trùng hợp nhìn thấy Chu Ngôn đang bị đánh. Nhưng mà lúc đó người cứu viện cũng đã tới kịp lúc.
Hàn Tranh lấy một cái bịch trong suốt trong túi ra, bên trong đựng một tấm bằng lái xe: “Nhặt được ở dưới đất, có thể là của một trong số bọn đó.”
Tiểu Tiếu nhận lấy nhìn thử rồi nói: “Được rồi, về tôi sẽ điều tra ngay.”
Lúc Chu Ngôn tỉnh lại đã là sáng hôm sau, ánh nắng chói chang, quá chói mắt nên vừa mở mắt cậu đã phải lập tức nhắm lại.
Hơn nữa trên người đau quá, chỗ nào cũng đau.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT