Uống hết hai lon bia Chu Ngôn lại muốn uống tiếp, nhưng bị Hàn tranh ngăn lại, hắn cười khẩy: “Bộ dạng tàn tạ thế này thì tôi nghĩ cậu nên tém tém lại đi.”
Hắn bảo Chu Ngôn tém lại, nhưng hắn lại không còn chút gì gọi là dè dặt cả, tiếp tục uống sạch hai lon còn lại.
Tửu lượng của Chu Ngôn khá là cùi bắp, Hàn Tranh thấy lỗ tai cậu đỏ lên liền chế nhạo: "Mới uống có tí mà mặt mũi đã…”
Chu Ngôn không phục, cười cười: “Vậy anh uống được bao nhiêu lận?”
"Trước kia tôi toàn uống rượu trắng.” Hàn Tranh thản nhiên nhìn cậu: "Chưa từng say bao giờ.”
Chu Ngôn không biết tập tục trong quân đội thế nào, có điều nhìn Hàn Tranh trông rất giống tay nghiện thuốc lá và rượu nặng, sinh hoạt không hề lành mạnh, hoàn toàn trái ngược với cuộc sống quanh năm ăn rau củ quả và ra ngoài phơi nắng cắn hạt dưa của cậu.
Hôm nay là giao thừa, bên ngoài đâu đâu cũng là tiếng pháo hoa, liên tiếp không dấu hiệu dừng, Hàn Tranh đặt laptop lên cái bàn nhỏ trên giường của Chu Ngôn, bên trong đang phát chương trình đón năm mới, chỉ thấy miệng của người trong đó đóng đóng mở mở, nhưng lại không nghe rõ bọn họ đang nói và hát cái gì.
Lúc này Hàn Tranh nhận được rất nhiều cuộc điện thoại, nghe cách nói chuyện có vẻ là học sinh, đồng nghiệp và bạn bè thân thích gọi tới để chúc tết, vẻ mặt của Hàn Tranh mười năm như một, nụ cười của hắn rất lãnh đạm, còn mang theo chút hờ hững.
Bên Chu Ngôn thì yên ắng hơn nhiều, điện thoại của cậu chỉ để trưng cho đẹp chứ chả thấy có ai nhắn tin gì.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT