Tôi nghe thời lời của anh ta, nằm xuống, chịu đựng cơn đau
Anh ấy nói tôi cố nhịn một chút, rồi sẽ hết đau.
Nói tôi đừng căng thẳng, để anh mở nhạc cho tôi thoải mái hơn.
Chàng trai ấy có giọng nói nhẹ nhàng, làn da trắng nõn, hàng mi dài khẽ rung, lúc này tôi đã nằm trước mặt anh ta.
"Được rồi, tôi bắt đầu nhé."
Đây là lần thứ hai tôi và chàng trai này gặp nhau.
Nếu không phải anh ta đeo khẩu trang trên mặt, dưới ngọn đèn không bóng hiện ra con dao mổ màu ánh bạc, phía sau anh ta là sáu bảy người cả nam và nữ...
Tôi thực sự nghĩ mình đang làm việc gì đó không thể diễn tả được.
"Đây là một dạng sa trĩ nội điển hình, tình hình này tương đối nhẹ và dễ hồi phục sau phẫu thuật."
Sau đó, sáu bảy cái đầu ở phía sau nhích lại gần nhau, ước chừng khoảng cách không đến một mét, họ cẩn thận quan sát, sau đó là vài tiếng "ừm" và "thật vậy".