Nhật Ký Tình Yêu Cắt Trĩ

Chương 5


2 tuần


Ngoại truyện siêu ngắn của Nhật Ký Tình Yêu Cắt Trĩ.

Bắt đầu chưa? Đã kết thúc rồi.

Đây là câu chuyện tình yêu của tôi.

Ngày hôm ấy, cuối cùng tôi cũng lấy hết can đảm để tỏ tình với bác sĩ tiểu Vương - người đã cắt trĩ cho tôi, nhưng kết cục lại thất bại.

Ngày hôm đó là như thế này.

"Bác sĩ Vương, cảm ơn anh rất nhiều vì đã quan tâm tôi những ngày này, tôi xin nâng cốc mời anh một ly!"

"Mới mổ nửa tháng, cô không được uống rượu."

"Chỉ một chén tung hoành thiên hạ, không sao cả."

"Cô có điều gì muốn nói thì nói đi!!!"

1

“Anh ấy đã từ chối tớ...”

“Cậu đã tỏ tình?”

"Ừ...anh ấy nói anh ấy muốn tập trung vào công việc và không muốn yêu đương lúc này.”

Từng chữ đầy đau đớn tôi nhắn cho bạn thân, nhớ lại cảnh bị từ chối đêm qua.

“Oh My God, đắc ý thế hả? Người tiếp theo sẽ tốt hơn! Một bác sĩ, làm việc không có quy củ, có gì mà khó tìm!

“Phải”.

Người bạn thân nhất đã an ủi tôi trong khoảng một giờ, thậm chí còn gửi cho tôi WeChat của bảy hoặc tám người đàn ông, bảo tôi đừng quên sự bao la của rừng rậm.

Tôi nhìn vào những cái tên WeChat đó, lượng estrogen thậm chí còn giảm hơn nữa.

Cái gì mà "watashitu", “anh Cường 18xxxxxxxxxxxx”, khó lắm mới được cái tên bình thường “Tom”, nhưng địa chỉ lại viết là "Andorra".

Toàn là bọn thiếu niên trẻ trâu.

Cuối cuộc trò chuyện, bạn thân hỏi tôi đã tỏ tình như thế nào.

Tôi thuật lại toàn bộ cách tôi đã tỏ tình cho cô ấy nghe.

Lúc đó, tôi đã nhấn, nhá, lên, xuống giọng để nói hết những lời này, còn đặt biệt chú ý ngắt câu.

"Tôi cảm thấy rất xin lỗi vì đã gây ra cho anh nhiều rắc rối."

"Hy vọng tôi không làm phiền đến cuộc sống hàng ngày của anh."

“Sau này nếu có việc rất hoan nghênh anh đến tìm tôi, tôi nhất định sẽ toàn lực giúp đỡ!"

"Anh không cần khách sáo!"

Nhưng bác sĩ tiểu Vương lại không chút biểu cảm, không một chút phản hồi với những lời cảm động lòng người của tôi.

Ba phút sau.

Người bạn thân nhất của tôi gửi đến một tin nhắn thoại.

"Ngốc quá đi mà* (im lặng) ôi bạn tôi! Cậu gõ chữ nửa ngày tôi cũng không nhìn ra được mà đòi người ta sẽ nghe thấy? Đã vậy còn dùng tàng đầu thi! Nắm đấm của tớ cứng hết cả rồi..."

"Anh ấy là bác sĩ, tớ nói rõ ràng như vậy rồi, sao anh ấy không hiểu chứ?"

"Người ta chỉ là một bác sĩ, không phải Thanh Liên cư sĩ, lẽ nào đến ăn bữa cơm cũng phải đối thơ với cậu à?”

"Tớ..."

2

Chuyện về sau mọi người cũng biết rồi, bổn tiên nữ ta phải dựa vào ngoại hình xinh đẹp và cách nói chuyện tao nhã để chinh phục được bác sĩ tiểu Vương.

Khi bố biết bác sĩ chính thực hiện ca mổ cho ông ấy là bác sĩ của tôi + người bạn trai bác sĩ, nhị lão nhà tôi đã tiến hành một cuộc tra hỏi kỹ lưỡng.

Mẹ tôi: "Mẹ thấy Tiểu Vương rất tốt. Nó học cao hơn con, công việc tốt hơn con, ngoại hình cũng đẹp hơn con."

Bố tôi: "Con gái tôi là nhất."

Mẹ tôi: "Con gái à, chọn đàn ông phải cẩn thận đấy. Nhìn mấy thằng xăm trổ kìa, vừa nhìn là mẹ thấy không ổn rồi."

Bố tôi: "Tiểu Vương có xăm mình không?"

Tôi: “Không có ạ."

Mẹ tôi: “Con đừng nói dối để gạt mẹ nha”.

Tôi: "Con đảm bảo! Thật sự là không có!"

Bố mẹ tôi: "Làm sao con biết???"

Chết tiệt!

Lời nhắn nhủ: Cú đêm hết nổi rồi, hỡi các chị em, hãy để bác sĩ Vương trở thành gương mặt sống động trong ký ức của chị em nhé.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play