Cuộc sống những ngày qua của Lưu Thiết Bình rất khó khăn.
Dù bà ta có cầu xin ai thì đối phương cũng sẽ từ chối, không chịu nhận đồ mà cũng không đồng ý giúp đỡ.
Được, bà ta không câu được các mối quan hệ của Lục Trạch Đồng thì chẳng lẽ còn không tìm được những người quen của cha bà ta sao? Cha bà ta còn có mấy mối quan hệ không tệ mà đúng không?
Không ngờ những người vốn rất nịnh hót bà ta nhưng vừa nghe tin bà ta và Lục Trạch Đồng ly hôn thì liền thay đổi thái đổi. Bà ta hỏi giúp nhanh một chút được không thì bọn họ lại lộ ra vẻ mặt khó xử, nói cái gì mà chuyện này đã gây ầm ĩ quá lớn, bọn họ cũng không thể can thiệp vào.
Thậm chí còn có một người thân thiết với Lục Trạch Đồng còn tỏ ra khinh thường: “Bà có thời gian đến cầu xin tôi thì không bằng trở về quản Đại Quân đi. Lúc trước cha hắn đã phải phí biết bao nhiêu công sức mới có thể đưa hắn ra ngoài, suýt chút nữa cũng đã đánh chết hắn rồi thế mà hắn còn không nhớ lâu sao?”
Cái lũ chó chết vong ân phụ nghĩa này! Giống hệt cái tên sói mắt trắng Lục Trạch Đồng kia!
Lưu Thiết Bình bị nghẹn cục tức trong lồng ngực suýt chút nữa đã tức chết, bây giờ lại nhìn thấy Trần Khánh Phong thì làm sao có thể hòa nhã cho được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT