“Cái không sao mà bà nói chính là bị đánh gần chết rồi từ đó cả thôn xem anh ấy như là kẻ trộm sao?”
Hạ Thược nhếch môi cười lạnh: “Lúc đó anh ấy mới bao nhiêu tuổi? 15 tuổi, nhưng đã phải cõng nồi cho con trai của bà và chịu sự bất công oan uổng như vậy! Đó là vì lòng của anh ấy cứng cỏi có thể chống chọi qua được, nhưng nếu anh ấy luẩn quẩn trong lòng thì cho dù có chết cũng là một con quỷ chết oan!"
Uông Quý Chi muốn làm cho hậu quả càng nhẹ càng tốt, việc lớn hóa nhỏ việc nhỏ hóa không nhưng Hạ Thược muốn làm cho hậu quả càng nghiêm trọng: “Anh ấy đã là một đứa trẻ không mẹ rồi mà người trong thôn còn không tin anh ấy, cha ruột cũng không tin anh ấy, tôi..."
Bởi vì thật sự rất đau lòng nên trong lời nói của cô có chút nghẹn ngào: “Tôi thực sự không biết anh ấy đã phải sống sót như thế nào nữa.”
Đúng vậy, anh là một đứa trẻ không mẹ. Nếu mẹ anh còn ở đây, dù có thờ ơ với anh đến đâu cũng sẽ không để anh phải chịu sự bất công như vậy.
Cái này đúng là không phải ruột thịt thì liền đối xử bằng cách không phải ruột thịt, giả vờ cũng tốt thật. Con trai ruột của mình gây chuyện còn bắt người ta phải chịu trách nhiệm giúp.
Ánh mắt khi mọi người nhìn Uông Quý Chi lại thay đổi, đặc biệt là những người nói sau lưng Trần Ký Bắc. Cảm thấy tội lỗi, họ hướng sự tức giận về phía Uông Quý Chi, thậm chí còn có người nói: “Thế mà còn tưởng là cái loại mẹ kế tốt làm gì, tôi khinh!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play