Thím Hà, mẹ Kim Mỹ Vân và cả mẹ Tôn Thanh nữa, Trần Ký Bắc đều đã huy động mọi mối quan hệ, đặc biệt còn để người đợi ở trên đường chờ những người hái rau từ trên núi xuống và thu mua. Như vậy không cần phải vác đồ đến địa điểm thu mua của công ty thổ sản nên có rất nhiều người trực tiếp bán cho họ.
Dù sao thì giá cả cũng ngang nhau, nếu có thể tiết kiệm sức lực thì làm gì có ai muốn đi thêm một chuyến qua bên kia chứ.
Sau khi thu xong thì Trần Ký Bắc thuê một chiếc xe kéo đi, dựa vào số lượng thu mua mà trả tiền công cho mọi người trong ngày.
Đời này thím Hà chưa bao giờ đi làm nên đêm về tới là lại than thở kêu mệt, nhưng ngày hôm sau lại vui vẻ đếm tiền.
Công nhân tạm thời bên xưởng thuê thì lương mỗi ngày được 15 xu, cao hơn nhiều so với lương của đội phục vụ gia đình. Tuy số lượng người không nhiều, thời gian sử dụng cũng không lâu, nhưng thông qua người quen truyền tin tức ra ngoài thì chẳng được mấy ngày là đã đủ người.
Mẻ rau núi đầu tiên của Trần Ký Bắc bên này được cho vào lu thì bên kia hội nghị giao lưu lần thứ hai của Hạ Thược cũng chính thức khai mạc.
Có lẽ vì đã nếm trải qua một lần thiệt thòi cho nên lần này xưởng thực phẩm tỉnh thành không tự cao tự đại nữa, lúc vừa nhận được tin tức là đăng ký ngay. Không chỉ họ mà những xưởng thực phẩm lần trước đều đăng ký, trong đó có xưởng thực phẩm thứ năm và lần này 11 xưởng không thiếu xưởng nào cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play