Hạ Thược hỏi Tôn Thanh: “Giải thích rõ ràng chuyện này chưa?"
"Giải thích rõ ràng rồi." Tôn Thanh nói: “Chị là loại người gì mà bà thím làm hàng xóm với chị năm năm chẳng lẽ còn không biết sao?"
Vậy thì có lẽ vẫn còn chuyện khác nữa, nếu không chỉ nhiêu đây thôi thì cũng sẽ không khiến cho Tôn Thanh ra quyết định mua nhà.
Quả nhiên, Tôn Thanh hít vào một hơi nói: “Chị còn phát hiện gần đây người đến nhà chị làm quần áo đã ít hơn, ban đầu chị còn tưởng rằng là đã có người làm giống chị nên đã lấn át chị. Kết quả hôm nay chị đến cửa hàng rau quả mua thức ăn thì đụng phải một người đã từng làm đồ ở chỗ chị, thế mà còn hỏi chị là chị đã chuyển đi đâu vậy. Lúc này chị mới biết được bà ta rảnh quá không có gì làm liền canh giữ ở cổng lớn, đụng phải người nào tới tìm chị thì nói với người ta là chị đã dọn nhà đi rồi."
"Người này làm như vậy thì cháu đã bị tổn thất rồi đúng không?” Mẹ Hạ nhịn không được thấp giọng nói.
Đâu chỉ là tổn thất thôi đâu mà còn là một tổn thất rất lớn.
Tôn Thanh không có việc làm nên chỉ có thể kiếm tiền bằng cách may quần áo cho người khác, thật vất vả mới có thể tìm được một phương pháp mới, vì có thể làm đồ lót tốt nhất mà cô ấy đã tốn không ít công sức. Nhưng bà ta chỉ nói vài câu đã cắt đứt con đường sự nghiệp của cô ấy, đây rốt cuộc là có thù oán lớn tới mức nào chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT