Quả nhiên, thím Hà nói: “Con bé chờ trả cho xong 100 đồng kia đấy. Suốt cả mùa đông con bé ra chợ nhỏ bóc quả hạch đào, mùa xuân thì lại bắt đầu bán rau núi. Bàn tay nhỏ bé kia đều bị dùi đâm vào, không còn chỗ nào lành lặn nữa.”
Dù sao thím Hà cũng là người tốt bụng, khi nói không khỏi có chút đau lòng: “Lần đầu tiên nghe nói là một cô gái nông thôn thì thím và chú Hà cũng không mấy vui vẻ, huống chi còn chưa kết hôn mà đã phải trả tiền giúp con bé. Nhưng không ngờ cô gái mà Nhị Lập thích lại là một cô gái như thế, hộ khẩu không tốt thì cứ không tốt đi, dù sao thì con bé cũng tài giỏi cuộc sống này vẫn có thể sống tốt được, mà Nhị Lập bây giờ cũng rất có tiền đồ.”
Kim Mỹ Vân là một cô gái có tính cách cố chấp, vay tiền là vay tiền, tình cảm là tình cảm.
Nếu Hà Nhị Lập đã giúp cô ấy trả tiền mà không bắt ép cô ấy rồi để cô ấy gả cho mình thì cô ấy cũng kiên quyết không nói chuyện tình cảm với Hà Nhị Lập khi còn đang nợ nần. Cho dù hai người ở chung với nhau đã lâu mà cô ấy cũng có tình cảm với Hà Nhị Lập.
Cô ấy đang dùng hành động của mình để chứng tỏ rằng cô ấy và Hà Nhị Lập là yêu đương tự do chứ không phải là bán mình.
Cũng may một cô gái chăm chỉ, dũng cảm và ngoan cường như vậy đã không gả cho một kẻ ngốc như trong sách.
Hạ Thược cũng mỉm cười thở dài: “Thời gian trôi qua nhanh quá, chỉ trong chớp mắt thì Nhị Lập đã sắp lập gia đình rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play