Chủ nhiệm Xa thấy Hạ Thược về cũng cười nói, còn liếc mắt nhìn kỹ nhân tài ưu tú như Hạ Thược.
Trong thành phố chỉ có mười công nhân tiên tiến mà xưởng thực phẩm tổng cộng có hai danh sách đề cử và chỉ có Lão La được chọn.
Lão La lớn tuổi rồi nên không mấy quan tâm đến những chuyện này: “Nếu không phải yêu cầu tuổi nghề thì công nhân tiên tiến chính là Tiểu Hạ.”
"Làm sao có thể là em được?” Hạ Thược cười nói: “Không có thầy La dạy dỗ thì em vẫn chỉ là một người chia bột mì, làm sao mà có thể hiểu biết được những thứ khác?”
Lời này cô nói là thật lòng, mặc dù Lão La và cô không có thân phận thầy trò nhưng những gì ông làm cho cô còn nhiều hơn cả một người thầy. Nếu không thì một người tiến xưởng chưa đến hai năm như cô thì có lẽ vẫn còn chờ chuyển chính cùng với những người nhà công nhân khác, làm gì có cơ hội sáng tạo ra những công thức bí mật gì cơ chứ.
Lão La nhìn thấy, nụ cười trên mặt càng sâu hơn, tâm trạng còn vui vẻ hơn khi người khác nhắc đến ông là công nhân tiên tiến nữa: “Được rồi, quay lại làm việc đi.”
Không ngờ khi cô quay về ban cơ chế bánh quy thì các thành viên trong ban lại bày tỏ sự hoan nghênh nhiệt liệt đối với sự trở về của Hạ Thược.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT