Nói đến đây cô ấy cũng có chút hâm mộ Hạ Thược: “Vẫn là em tốt, lúc trước dường như không hề có phản ứng gì, nếu không phải thím Hạ chạy đến chỗ chị làm chăn thì chị cũng không nhìn ra. Mà hai đứa bé sinh ra cũng khéo, vừa ra tháng là đến lúc ăn tết ngay. Nếu mà còn sinh con muộn hơn vài ngày nữa thì chẳng phải là ở cữ trong lúc ăn tết hay sao, đồ em không ăn được mà khi người khác ăn thì em cũng chỉ có thể nhìn xem, có cái gì ngon thì cũng không thể nuốt vào miệng mình đúng không?"
Hạ Thược sinh vào ngày 26 tháng 1, vừa ra tháng ba ngày thì chính là ăn tết.
Cô cười nói: “Vậy cũng không thể ăn nhiều được, mẹ em nói em sinh đôi cho nên tốt nhất là phải chăm sóc bản thân một khoảng thời gian nữa."
"Thím Hạ nói rất có lý.” Tôn Thanh gật đầu.
Nhưng cô ấy đến cũng không chỉ vì để trò chuyện với Hạ Thược: “Loại kẹo mà Tiểu Trần lấy từ nơi khác về có còn không? Em bán cho chị một ít đi. Nhờ phúc của em mà năm nay chị buôn bán kiếm lời được không ít tiền, cuối cùng còn có thể mang thai nữa cho nên chị định mua chút kẹo về nhà ăn tết.”
Quả thực năm nay cô ấy đã kiếm được rất nhiều tiền. Tiền hoa hồng vào tháng 9 mà cô ấy chia cho Hạ Thược là 1 đồng 85 xu, nhưng tháng 10 này thì lại là 2 đồng.
Mấy tháng nay một tháng đều hơn hai đồng, cứ vững bước lên cao như thế thì tính ra những thứ khác cũng có thể hơn bốn chục một tháng. Cho nên năm nay ăn tết cô ấy đã mua không ít thịt, có nôn đi chăng nữa thì cũng muốn ăn, dù sao Hạ Thược nói ăn ngon thì con mới lớn khỏe mạnh được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play