Giọng nói anh lạnh nhạt, vẻ mặt nghiêm túc nhưng Hạ Thược chỉ cảm nhận được một cơn gió thu thổi qua, làm cô cảm thấy có chút lạnh.
Hơn nữa đây cũng là nội dung chuyến xe lửa lúc trước của cô mà. Tại sao anh lại có trí nhớ tốt như vậy chứ!
Chỉ có vẻ mặt mẹ Hạ ngơ ngác: “Cái gì mà đậu hủ xào trứng? Chân gà kho?”
“Không có gì con rể mẹ nói muốn ăn chân gà kho, tối nay chúng ta ăn món kho đi.” Hạ Thược mở miệng trêu chọc.
"Mẹ thấy là con muốn thì có.” Mẹ Hạ mắng cô, nhưng nghĩ đến bụng cô thật sự có hai đứa bé nên quả thật là không thể để bị đói được, thế là bà lại âu yếm xoa đầu cô: “Quên đi, để lát nữa mẹ ra chợ nhìn xem, nếu có gà thì sẽ mua cho con một con.”
Món kho này mẹ Hạ đã học từ Hạ Thược, mà tay nghề của bà cũng rất ổn.
Giữa trưa Hạ Thược tan làm, quả nhiên cô đã ngửi thấy mùi thịt kho bay khắp nhà. Tôn Thanh đang cầm một cái chậu đang chờ chia một miếng, lúc nhìn thấy cô còn cẩn thận nhìn kỹ bụng cô nói: “Giường đất mà Tiểu Trần nhà em làm sập đúng là không phải uổng công vô ích, bắn một phát mà đã có hai...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT