Bình thường đến bước thẩm tra chính trị rồi thì bước khám sức khỏe các thứ khác đều sẽ qua. Hạ Thược sợ mẹ Hạ vui mừng vô ích nên cũng không nói nhiều.
Cô viết thư trả lời một cách chi tiết, quả nhiên là Hạ Vạn Huy đã thông qua thẩm tra chính trị và sắp trở thành quân nhân quang vinh.
“Vạn Huy sắp nhập ngũ rồi.” Mẹ Hạ lại nhẹ giọng nói, giọng điệu vừa vui mừng vừa phức tạp.
Hai đứa con trai và con gái vốn được bà che chở dưới cánh chim đã trưởng thành, một người thì che chở ngược lại bà, một người thì sắp bay lên cao. Bà nhịn không được liếc mắt nhìn cái cốc tráng men và khăn mặt đặt trên bàn: “Cũng không biết đi lính thì phải chuẩn bị những gì nữa.”
“Không cần chuẩn bị gì cả, quân đội sẽ cung cấp mọi thứ, kể cả chậu rửa mặt và khăn tắm cũng có.”
Hạ Thược cảm thấy so với những thứ này thì Hạ Vạn Huy càng thiếu hai miếng băng vệ sinh để nhét vào trong giày hơn. Thứ này mềm mại lại thoáng khí, thấm hút mồ hôi, là thần khí đi dã ngoại và huấn luyện quân sự phải có. Đáng tiếc ở thời đại này không có thứ đó, ngay cả cô cũng không có mà dùng.
Nghe nói ở quân đội không thiếu thứ gì cả thì mẹ Hạ liền yên tâm, nhưng bà vẫn luôn cảm thấy thiếu chút gì đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play