Hạ Thược lập tức đổi giọng nói: "Không phải là thùng cơm được chưa?" Mà cô lại không biết nói gì với anh cho phải nữa: “Bây giờ đứa bé còn chưa lớn bằng quả lê nữa, anh có cần đến mức này không?”
"Vậy cũng không thể nói được.” Trần Ký Bắc rất kiên trì, thấy cô ăn xong trứng liền lấy khăn tay gom vỏ trứng đi.
Hạ Thược chưa bao giờ thấy người cha nào nghiêm túc như vậy, cũng không cần cô nhắc nhở mà tự anh đã bỏ hút thuốc lá. Mỗi ngày đều quan sát cô ăn rồi lại quan sát cô ngủ, vô cùng chuyên chú, cô còn nghi ngờ là anh sẽ lấy ra phần báo cáo quan sát thai phụ bất cứ lúc nào hoặc là một bài luận văn gì đó.
Khi Trần Ký Bắc bỏ vỏ trứng ở bãi rác ngoài ngõ xong chuẩn bị lên xe thì bị Hạ Thược kéo lại.
“Hình như bên kia có một căn nhà cho thuê, lúc tới đây em đã nhìn thấy rồi.”
Trần Ký Bắc cũng không vội rời đi, cùng cô đi xem căn nhà bên kia, nhưng nhìn cũng không hài lòng lắm thế là lại quay về.
Nhưng vừa ra khỏi cửa liền đụng phải người quen, là Trình Văn Hoa mặc áo ngắn tay, quần dài đi chiếc xe đạp ngắn có kích thước hơn 26. Đi sau là Trình Yên Đại Nha, năm nay hơn bốn tuổi. Phía trước xe đạp còn có một cái ghế nhỏ, là bé Nhị Nha mới hơn một tuổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT