Cô đây là đang tráo đổi khái niệm. Không phải là mẹ Hạ bị con trai làm cho đau lòng cũng không phải là không muốn giúp cô chăm con.
Nghe thấy những lời vừa làm nũng lại oán trách của cô, mẹ Hạ vội vàng lắc đầu: “Mẹ không phải, mẹ…” Vừa nói thì nước mắt lại rơi xuống: “Đều do mẹ không tốt, là mẹ đã liên lụy đến con, còn để cho con đang mang thai mà phải chạy từ xa về."
Những người có bản chất mềm yếu và lương thiện thì dù có đau lòng đến đâu cũng sẽ không quên tự trách mình, là mình đã gây ra phiền phức cho người khác.
Tuy rằng từ trước đến giờ bà đều không sai, điện báo là do Hạ Vạn Quang gửi, tiền cũng là do Hạ Vạn Quang đòi…
Thật ra thời gian ở cùng của hai người cũng không nhiều nhưng Hạ Thược vẫn không muốn giao một người như vậy vào tay Hạ Vạn Quang cho anh ta kiếm ăn: “Con nói thật đấy, Ký Bắc và con ở Giang Thành chẳng có người thân nào ở bên cạnh cả. Đừng nói là chăm con mà ngay cả lúc mang thai phải chú ý cái gì cũng không biết. Mẹ, nếu mẹ không đi thì con gái mẹ phải tối mặt tối mày đi sinh con một mình đấy."
“Mẹ Tiểu Trần không có ở đó sao?” Nói đến chuyện quan trọng của con gái mình thì mẹ Hạ lập tức quên khóc.
Loại người này chính là như vậy, luôn quan tâm người khác hơn là quan tâm chính mình. Hạ Thược nhẹ nhàng thở dài: “Mẹ anh ấy đã mất năm anh ấy chín tuổi rồi. Mẹ, mẹ yêu thương anh trai nhiều năm như vậy rồi tốt xấu gì cũng phải thương con một chút chứ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play