“Con gái thì sao? Không phải con gái thì cũng được nuôi dạy giống vậy à? Không phải là cũng được ăn cơm mặc quần áo rồi đến trường giống người khác hả?”
Với cái thân hình này của Hạ Vạn Huy thì Hạ Vạn Quang không thèm để vào mắt chút nào: “Lúc trước nuôi nó cũng tốn kém không ít gì so với hai chúng ta, vậy dựa vào cái gì mà nó không cần phải dưỡng lão cho mẹ? Lúc nó đi lấy chồng chúng ta không những không lấy tiền lễ hỏi mà còn cho nó tiền chi phí đi lại nữa còn gì.”
Ở một số vùng nông thôn, khi con gái lấy chồng thì nhà trai phải đưa tiền cho nhà gái, đồng nghĩa với việc trả công ơn nuôi dưỡng cho cha mẹ nhà gái.
Loại tiền chu cấp như thế này nếu nhà gái lấy thì chẳng khác nào là bán đứt con gái cho nhà trai cả.
Hiển nhiên là Hạ Vạn Quang đã bắt được điểm này: “Nếu đã nuôi con gái giống như nuôi con trai thì nó cũng phải cho mẹ tiền dưỡng lão như chúng ta. Nó lấy chồng rồi để mẹ cho chúng ta nuôi thì chẳng phải là mẹ nuôi nó tốn công vô ích rồi hay sao? Chẳng lẽ nghĩ tao là con trai thì phải coi tiền như rác hả?"
“Anh không muốn nuôi thì tôi nuôi!”
Hạ Vạn Huy tức giận mặt đỏ bừng, còn muốn nói thêm gì nữa nhưng Hạ Thược đã nhẹ nhàng kéo cậu lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play