Bình thường ông ấy chưa bao giờ nói nhanh như vậy, anh cũng có thể cảm nhận được rõ ràng sự vui mừng của ông ấy qua đường dây điện thoại.
Giọng nói của Trần Ký Bắc khó có khi không lạnh lùng như vậy, anh phát ra những chữ từ tận đáy lòng: “Chúc mừng anh được làm cha rồi.”
“Đúng vậy, cuối cùng anh cũng được làm cha rồi.” Lục Trạch Đồng có chút thổn thức, nhưng sau đó lại vui vẻ trở lại: “Con bé rất xinh đẹp, giống hệt anh khi còn nhỏ. Chị dâu em và mẹ của cô ấy nhìn thì lại nói trông rất giống chị dâu của em.”
Hạ Thược đứng gần đó, Trần Ký Bắc hạ tai nghe xuống, hai người sát đầu vào nhau nghe.
Có con ở tuổi trung niên cũng giống như có cháu ở tuổi già vậy, một đứa trẻ sơ sinh còn nhỏ như thế ngay cả mắt cũng không mở thì có thể nhìn ra cái gì chứ? Lục Trạch Đồng lại cảm thấy chỗ nào con gái của mình cũng đáng yêu, nắm đấm nhỏ nhắn, cái miệng không răng khóc lên trông cũng đáng yêu vô cùng.
Hạ Thược vừa nghe liền cười rộ lên, quay đầu nhìn Trần Ký Bắc. Trần Ký Bắc cũng nghiêng đầu nhìn cô.
Không ngờ Lục Trạch Đồng lại chuyển chủ đề, đột nhiên hỏi họ: “Em và Tiểu Hạ cũng kết hôn hơn một năm rồi, còn chưa có động tĩnh gì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play