Lần này thảo luận không có kết quả, khi cuộc họp kết thúc thì có người không khỏi lẩm bẩm: “Lúc trước khiêu khích xưởng thực phẩm Giang Thành làm cái gì? Chỗ lợi thì không có mà lại rước họa vào thân. Chờ cho doanh số tháng này có thì phân xưởng của chúng ta chắc chắn sẽ bị mắng.”
Tên học trò kia của chủ nhiệm Hàn nghe vậy cũng không nói gì, thậm chí còn cảm thấy có chút có lý.
Nếu không phải bọn họ gây chuyện với xưởng thực phẩm Giang Thành trước thì dù bọn họ có đồ mới thì cũng chỉ bán ở khu vực của mình mà thôi. Thậm chí nếu lần này không phải họ nhất quyết làm xưởng thực phẩm Giang Thành khó chịu một phen thì ắt là người ta cũng không tuyệt tình đến như thế.
Dù sao kể từ khi bán bánh quai chèo và bánh cuộn thì ngoài việc bọn họ đánh trả lại gấp 3 lần. Sau đó xưởng thực phẩm Giang Thành cũng chưa bao giờ vượt quá giới hạn thêm lần nào nữa.
So với Hồng Hương thì Giang Thành quả thực là hãnh diện hơn rất nhiều. Liên tục nửa tháng, nụ cười trên khuôn mặt của Lão La cũng chưa từng biến mất.
Có thể làm được bánh cung đình, mà còn bán tốt hơn so với những gì mà ông nghĩ.
Ban đầu thì có hơi sai sót một chút, dù sao thì đây cũng là sản phẩm mới và nhiều người luôn giữ thái độ quan sát. Nhưng chỉ sau vài ngày thì danh tiếng bắt đầu lên men và mở ra một làn sóng chào đón rất lớn. Thời điểm bán tốt nhất đừng nói là đem qua bên huyện Hồng Hương mà là ở chỗ họ còn không có đủ hàng để bán nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT