Ngay cả việc lần trước có thể hòa nhau một ván thì cũng là ý tưởng của Hạ Thược. Mà cái con nhóc tên Hạ Thược kia lại càng là người trẻ tuổi hơn.
Hơn nữa, nội bộ bọn họ không đoàn kết, giống như một cái sàng vậy. Đã như vậy rồi mà bên này còn không đạp bên kia một chân thì xưởng thực phẩm huyện Hồng Hương của bọn họ đúng là đồ ngu.
Hơn nữa, chủ nhiệm Hàn còn tự tin rằng lần này mình đã làm hết tất cả các loại bánh ngọt mới học được nên Giang Thành không có cách nào ứng phó nữa cả, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt mà thôi. Bởi vì nếu đổi lại là ông ta, mà tất cả những món đồ mình học được đều đã bị người ta làm hết rồi thì sẽ không còn cách nào nữa.
Vì thế sau khi đưa đồ qua đó thì ông ta không thèm quản nữa, nên căn bản không hề biết rằng xưởng thực phẩm Giang Thành còn có thể đánh trả.
Vẫn là do nhân viên giao hàng lần trước phát hiện ra có gì đó không ổn, lần này anh ta đã rút kinh nghiệm. Không đợi ai hỏi liền mua một gói mang qua: "Bên Giang Thành lại gửi đồ qua đây, nói là bánh quy mới, gọi là cái gì cung, bánh cung đình.”
Chủ nhiệm Hàn không nói gì, nhưng phó chủ nhiệm trong văn phòng lại cười trước: “Lần này lại học làm bánh quy à?”
"Ai biết bọn họ giở trò quỷ gì.” Chủ nhiệm Hàn cũng cười, cầm túi thì nhìn thấy dòng chữ “Bánh cung đình Giang Thành” trên túi, ông ta còn nói thêm: “Đồ thì không biết làm ra cái hồn gì, nhưng mánh khóe thì lại không ít." Sau đó liền tiện tay mở ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT