Việc đào tạo đòi hỏi phải sử dụng lò nướng nên địa điểm được chọn là một xưởng thực phẩm ở tỉnh thành. Nghe nói là còn chuyên môn mời một thầy làm bánh ngọt người Bắc Kinh đến để dạy.
Chuyến xe đến vào buổi chiều, phó chủ nhiệm Thường không ở nhà trọ đường sắt mà lấy địa chỉ, đưa Hạ Thược đi tìm xưởng thực phẩm tỉnh thành trước. Sau khi đăng ký báo danh xong thì hỏi xem gần đây có nhà trọ hay khách sạn nào không.
Những cơ sở thành lập trực thuộc đơn vị gọi là nhà trọ, còn cơ sở trực tiếp nhà nước gọi là khách sạn. Nhưng có giấy giới thiệu và tiền thì thực ra ở chỗ nào cũng giống nhau.
Ở xưởng thực phẩm tỉnh thành hiển nhiên là không có nhà trọ nào nên bọn họ được đề cử đến một khách sạn Hồng Kỳ gần đó. Nó nằm trên cùng con đường với xưởng thực phẩm tỉnh thành.
Thấy có một nam một nữ đến ở nên lễ tân kiểm tra rất kỹ, đọc thư giới thiệu mấy lần rồi mới mở hai phòng cho họ.
“Cho nên tôi mới không muốn đưa đồng chí nữ ra ngoài đấy.” Phó chủ nhiệm Thường cười khổ, cũng không biết có phải đang giải thích hành vi trước đây của mình hay không.
Trên thực tế, vào thời điểm này đã coi như là khá tốt. Nếu ở trong mười năm kia thì mối quan hệ nam nữ sẽ bị ảnh hưởng nặng nề đến mức có rất nhiều nơi và rất nhiều người bị bắt đeo đôi giày rách lủng lẳng trên cổ rồi đi diễu phố khắp nơi. Ở trong cửa phòng khách sạn thì cũng phải chừa một cửa sổ nhỏ trên cửa để mọi người có thể nhìn thấy từ bên ngoài bất cứ lúc nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT