"Ông ta cũng không ngốc, năm nay ông ta cũng đã ba mươi tám rồi, cho dù có thêm một đứa con nữa thì khi đứa bé lớn lên ông ta cũng không thể nhờ nó được.”
Anh Vương là người có con gái, cô con gái đó còn nhỏ hơn Hạ Thược mấy tuổi nên khi nghe vậy liền cười lạnh.
Mọi người nghĩ lại thì thấy quả thật là rất đúng, dù Lý Lai Đệ có sinh vào năm nay thì chờ khi ông ta đã sáu mươi thì đứa con đó cũng chỉ mới mười một tuổi mà thôi. Ngược lại là hai đứa con trai mà vợ trước đã sinh cho ông ta, năm nay đứa lớn đã mười tuổi, còn đứa nhỏ thì cũng đã năm tuổi. Chớp mắt một cái thôi là sẽ trưởng thành ngay.
Cho nên lúc ban đầu khi Điền Thúy Phân giới thiệu một đối tượng đã có con cho Hạ Thược, mà người đó còn hứa hẹn sẽ đem con về quê thì ngay cả gặp Hạ Thược cũng không thèm.
Suy cho cùng thì người như cha Trần cũng rất hiếm có, đa số thì người ta vẫn thương con mình. Cái này vừa nói liền đồng ý đưa con đi thì nghĩ một chút thôi cũng biết là có vấn đề.
Nhưng chỉ là Hạ Thược không ngờ trưởng khoa Thạch còn xuất sắc hơn cả bà hàng xóm ở nhà bà của cô ở kiếp trước nữa.
Ít nhất thì người ta vẫn đợi vợ sinh con xong rồi mới đón. Còn đằng này là vợ ông ta vừa mang thai thì ông ta đã đón cả ba đứa con lên, thậm chí còn mang theo một người mẹ đến để áp trận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT