Gần núi thì có thổ sản mà gần ven biển thì có hải sản. Hải sản ở nông thôn thì cũng giống như thổ sản miền núi ở Giang Thành này vậy, tất cả đều không cần phiếu.
Về phần nhập ngũ, cậu còn có nửa năm nữa mới đủ 18 tuổi nên không cần vội vàng quyết định.
Bức thư viết xong và gửi đi, cuối cùng bên phân xưởng cũng thông báo muốn chọn hai người đến tỉnh thành để học tập.
Phân xưởng bánh ngọt làm việc cũng xem như là công khai và rõ ràng, ít nhất nói muốn lựa chọn người đi học tập thì sẽ truyền tin tức ra ngoài. Mỗi trưởng ban sẽ tự động tham gia tuyển chọn và trong tay bọn họ còn có một phiếu để đề cử một thành viên trong ban.
Không giống như một số đơn vị, muốn cho người nào đi học tập thì tất cả đều là do lãnh đạo quyết định. Có đôi khi người đi rồi thì phía dưới mới biết được.
Đương nhiên nói theo cách này cũng không phải là không có ai đi cửa sau. Có quyền đề cử nhưng không có nghĩa là có quyền quyết định. Cuối cùng để cho ai đi thì còn phải đợi cho lãnh đạo định đoạt.
Anh Vương họp xong về thì gọi các thành viên trong ban đến một chỗ bàn bạc: “Mọi người nhìn xem ban của chúng ta nên chọn ai đây?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT