Điều này làm cho ông ta tức giận không thôi, cũng không biết là giận Mã Tiểu Bảo hay giận suy nghĩ hèn hạ kia của chính mình. Dù sao vừa đẩy xe ra ngoài cửa phòng thợ mộc thì ông ta đã bỏ Mã Tiểu Bảo ở đó: “Nếu không muốn chết cóng thì tự mình đi vào đi.”
Lúc ấy Mã Tiểu Bảo cứ ở yên đó, thậm chí còn gọi “cha” mấy lần nhưng chẳng ai ngoảnh đầu lại cả.
Tiến vào cuối tháng 12, nhiệt độ ban ngày đã đạt đến gần âm 20 độ. Nếu cứ kéo dài như thế thì sẽ thực sự làm người khác chết cóng mất.
Đừng nhìn Mã Tiểu Bảo thích gây ồn ào, nhưng nếu thật sự muốn hắn ta chết thì hắn ta nhất định sẽ vùng vẫy mạnh hơn ai hết. Hắn ta không gọi được Mã Tứ Toàn nên lại gọi Tào Đức Trụ, nhưng từ đầu đến cuối chẳng có ai đến cả. Những người khác ở phòng chung quanh đều cảm thấy hắn ta rất phiền nên càng không có khả năng đi ra giúp đỡ hắn ta.
Cuối cùng Mã Tiểu Bảo cũng sợ hãi, hắn ta giãy dụa cố gắng xuống xe, đi từng bước một về phía phòng thợ mộc.
Có rất nhiều người nhìn thấy cảnh tượng ở ngoài cửa, cũng có người nghe được câu nói kia của Trần Ký Bắc nên không tránh khỏi sẽ có tiếng lén bàn tán.
"Tiểu Trần nhà em cũng tốt tính thật, Mã Tứ Toàn đối xử với cậu ấy như vậy mà cậu ấy vẫn quan tâm đến tình cảm thầy trò. Sao không đẩy ông ta đi nơi khác đi, dù sao thương tích của con ông ta cũng có phải do Tiểu Trần gây ra đâu." Chị Quách nghe xong không khỏi lẩm bẩm với Hạ Thược.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT