“Chúng ta chỉ muốn vẹn cả đôi đường, để cậu ấy đợi bốn năm, sau đó thuận lợi tiếp quản phòng thợ mộc từ Lão Mã mà không có bất kỳ mâu thuẫn nào.”
Phó chủ nhiệm Hồ nói với giọng tự giễu: “Nhưng người ta dựa vào cái gì mà phải đợi? Cậu ấy cũng có phải là người kém cỏi đâu.”
Trần Ký Bắc không những không kẻm cỏi mà còn làm được cả thùng gỗ bụng tròn. So với Mã Tứ Toàn hay bất cứ thầy nào ở Giang Thành cũng không có được bản lĩnh như anh.
Mặc dù xưởng thực phẩm không sử dụng thùng gỗ bụng tròn nên anh có làm được hay không cũng không quan trọng, nhưng…
Chủ nhiệm Lưu xoa xoa lông mày: “Bây giờ cậu ấy đi rồi, chờ Lão Mã về hưu thì ai sẽ tiếp quản phòng thợ mộc đây? Tào Đức Trụ không có cái năng lực đó đâu.”
Đây mới là vấn đề làm họ đau đầu nhất. Lần này Trần Ký Bắc đi rồi thì đồng nghĩa với việc họ có thể phải đối mặt với tình thế không còn ai có thể dùng sau 4 năm nữa. Họ cũng không thể mang thùng đến công ty thổ sản để tìm Trần Ký Bắc sửa rồi tìm Trần Ký Bắc làm đúng không? Như vậy sẽ làm cho người ta cười chết mất.
Thấy chủ nhiệm và phó chủ nhiệm đều im lặng, Tiểu Lý ngập ngừng nói: “Còn bốn năm nữa lận mà, chúng ta có thể đào tạo thêm một người nữa phải không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT