Lò nướng mới tiết kiệm nhân lực, mà những người đến đó làm đều là người tay chân nhanh nhẹn nên chắc chắn có thể tan làm sớm hơn những năm trước.
Anh Vương là người đến xưởng thực phẩm sớm nhất: “Bây giờ bớt việc thật, nhớ năm đó đừng nói đến lò nướng điện mà ngay cả băng chuyền điện cũng không có mà phải dùng tay để đẩy."
“Trước kia còn phải dùng tay đẩy sao?” Hạ Thược thật sự không biết chuyện này.
Thực ra, nếu không đến xưởng thực phẩm thì cô cũng chưa bao giờ nhìn thấy một cái lò nướng to và dài như vậy.
"Dùng tay đẩy." Anh Vương nói: “Lúc đó ngoài người chuyên thêm than còn có người chuyên đẩy bàn nướng. Trên thực tế, không chỉ trước đây mà bây giờ các xưởng nhỏ ở một số nơi vẫn sử dụng cách nướng này. Năm ngoái, thầy cử tôi đi học tập nên tôi đã gặp một người. Người đó nói chỗ đó chưa có điện, toàn bộ đồ đạc đều làm thủ công nên hiệu suất cũng rất kém."
Hạ Thược có thể hiểu được điều này. Lúc cô vừa tỉnh dậy thì ở quê Quan Nội cũng không có điện.
Chưa kể những vùng nông thôn ở Quan Nội mà những vùng nông thôn quanh Giang Thành cũng không có điện, nhà nào cũng thắp đèn dầu vào ban đêm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT