Việc tìm kiếm hồng nhan tri kỷ của Triệu Đại Lang cuối cùng vẫn được phân lên người Thôi Dập. Hôm qua tiếp tục dò hỏi chủ tớ Triệu gia lần nữa, lại hỏi thêm nhà hàng xóm của các bằng hữu, đều nói không hay biết hồng nhan tri kỷ nào.
Thôi Dập nhíu mày, vậy mà tìm một kỹ nữ bình thường lại thật khó.
“Càng là người bình thường, càng khó điều tra. Ngược lại nếu là quan to hiển quý, một đống người theo dõi chằm chằm, ngày nào tháng nào năm nào ở quán nào ăn chè, ăn canh dê hay là bánh thịt vịt đều có người nhớ rõ. Nhưng ngươi cũng không cần quá sốt ruột,” Chu Kỳ nhìn Tạ Dung đi gần mình, lại cười nói với Thôi Dập, “Tạ Thiếu Khanh không phải đã từng nói sao, ‘có đôi khi chờ một chút lại có tiến triển” nửa câu sau còn học theo khẩu khí của Tạ Dung, có lẽ là xem quá nhiều tạp kỹ pha trò ở Đông Thị, cư nhiên bắt chước cũng rất giống.
Tạ Dung nhìn Chu Kỳ.
Thôi Dập cười rộ lên, chớp mắt với Chu Kỳ, Chu Kỳ cũng híp mắt cười, giống như hai học sinh ngoan ngoãn.
Tạ Dung không chấp nhặt cùng bọn họ, hỏi Thôi Dập: “Còn việc điều tra chủ cũ của tòa vương trạch thế nào rồi?”
“Hộ tào tra xét hồ sơ mua bán điền trạch cũ, năm Đại Nghiệp thứ 28, một người tên Trình vĩ Khanh đã mua tòa nhà kia, năm Đại Nghiệp thứ 31 xảy ra biến cố, qua đi bốn năm, cũng chính là sau khi xảy ra chuyện năm năm, Trình Vĩ Khanh lại bán cho Hồ Sơn Khê, chính họ Hồ này bán lại tòa nhà cho Triệu đại. Trình Vĩ Khanh không phải người kinh thành, mà quê ở Thanh Châu, ta đã sai người đi Hộ Bộ điều tra. Hồ Sơn Khê lại dễ tìm, đang ngụ tại phường Tân Xương, là thương nhân bán vải vóc tơ lụa.”
Tạ Dung gật đầu.
“Án mạng này của Triệu Đại, hẳn là không có can hệ gì với chuyện năm đó chứ? Tiểu thương hộ, kỹ nữ, cùng…… Hẳn là không có gì liên quan.” Thôi Dập tự hỏi tự đáp xong, lại nói, “Ta vẫn nên tăng cường đi tìm kỹ nữ kia.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT