Thôi Dập vây một vòng quanh Thịnh An quận công Mục Vịnh sắc mặt xám trắng, “Ngươi nói ngươi có tội gì?”
Sau một lúc lâu, Mục Vịnh nói: “Ta không có giết Triệu đại.”
Thôi Dập “A” một tiếng: “Chúng ta đều từ địa đạo kia ra tới, ngươi còn dám nói. Ngươi thật sự không có giết người?”
Mục Vịnh gục đầu xuống.
Thôi Dập vẫy vẫy tay: “Được, ta cũng không hỏi. Đi thôi, lão Trịnh còn ở phủ nha chờ.”
Nha sai mang theo Mục Vịnh đi ra ngoài. Thái phu nhân, các phu nhân nội trạch nghe tin đều khóc lóc đuổi theo. Chu Kỳ quay đầu lại nhìn tổ mẫu tóc hoa râm, mẫu thân đã không còn tuổi trẻ, thê tử còn đang độ thanh xuân của Mục Vịnh, lắc đầu, thở dài.
Thôi Dập cười hỏi: “Như thế nào? Mềm lòng?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT