Đứng trước lớp học với bảng ghi 12A, Cao Khương Hàn vẫn chưa chịu để người ta vào lớp mà cứ giữ khư khư bên cạnh mãi thôi.

Giáo viên đứng tiết cũng như các bạn trong lớp đều đứng ngồi không yên trước hành động cử chỉ thân mật này của hai người, nhất là người chị song sinh Đường Tư Hân kia của cậu.

"Tiểu Ân, sao em lại làm phiền Cao Thiếu vậy?" Giọng nói nhẹ nhàng của người con gái tên Đường Tư Hân khẽ cất lên, cô nàng nhẹ bước đi đến trên gương mặt có phần thắc mắc khi nhìn thấy hai người đang có cử chỉ thân mật với nhau, cô chính là rất muốn biết mối quan hệ giữa hai người này là gì.

"Bạn học Đường sao lại làm phiền Cao Thiếu chứ? Em nhìn chị em xem, ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy cơ mà." Vị nữ giáo viên đứng tiết cũng đi ra xem chuyện, giọng nói của vị giáo viên này có phần chua chát, lời nói tỏ rõ sự ghét bỏ với cậu.

Đường Nhã Ân nghe hết lời của hai người này cũng chỉ biết im lặng, dẫu sao những gì họ nói đều đúng, là cậu đã làm phiền người nam nhân này, là lỗi của cậu hết.

Trái ngược với dáng vẻ im lặng rụt rè biết lỗi này của cậu, Cao Khương Hàn đã tỏ rõ thái độ tức giận, anh không nhanh không chậm buông lời phản bác lại vị nữ giáo viên này "Là tôi làm phiền em ấy. Thêm nữa tôi thấy em ấy rõ ràng là rất ngoan, rất hiểu chuyện, vậy... con mắt nào của bà lại thấy ngược lại vậy?"

Nghe lời này của anh, vị nữ giáo viên này chính là cũng biết sợ, môi bà ta khẽ lắp bắp ú ớ vài từ nhưng chẳng nói được câu nào.

Cao Khương Hàn cũng lười đấu khẩu tiếp, anh khẽ cúi xuống thơm nhẹ lên bên má nhỏ của người trước mắt sau đấy là thì thầm dặn dò vài câu, nói lời yêu xong mới chịu để người vào lớp.

Đường Nhã Ân rời khỏi vòng tay nam nhân với gương mặt ửng đỏ như quả cà chua trông rất dễ thương. Cậu nhanh chóng bước vào lớp chạy nhanh về vị trí ở góc trong cùng cuối lớp ngồi yên vị trên đấy.

Thấy người đã ngồi ngoan ngoãn trong lớp Cao Khương Hàn mới chịu rời đi, trước khi đi còn không quên buông lời cảnh cáo nhẹ cho vị nữ giáo viên cũng như cái người chị gái song sinh Đường Tư Hân này của cậu.

Vị nữ giáo viên nghe xong lời liền có phần sợ hãi, bà ta nhanh chóng kêu cô nàng Đường Tư Hân vào lớp học, sau bắt đầu tiết học.

Đúng như những gì Đường Nhã Ân đã đoán, cái tiết học này vẫn chẳng có gì hay ho cả. Giáo viên giảng gì thì giảng, học sinh ngồi dưới vẫn tự làm việc riêng của mình. Mà.. cậu thấy họ toàn hướng ánh mắt về hướng này thôi, cuộc nói chuyện chắc cũng là về cái hành động khi nãy của Cao Khương Hàn với cậu.

"Phiền... muốn xuống thư viện ghê." Mặc kệ những ánh mắt, những lời nói phiền nhiễu kia cậu tiếp tục chìm vào thế giới riêng của mình.

Hiện giờ mà nói chắc người đang có sự thắc mắc lớn nhất là cái người tên Đường Tư Hân kia. Mặc dù quan hệ của cả hai khá xa cách nhưng cô nàng chính là vẫn dành sự quan tâm cho cậu, chỉ là sự quan tâm này thể hiện sai cách thôi. "Rốt cuộc chuyện này là sao cơ chứ? Vì sao Tiểu Ân lại để cho Cao Thiếu làm hành động thân mật ấy? Tại sao em ấy lại vui vẻ dễ chịu khi đứng cạnh vị Cao Thiếu kia?"

Càng nghĩ cô nàng càng thêm thắc mắc, cái loại hành động thơm má rồi ôm eo khoác vai kia còn không phải là của những cặp đôi yêu nhau thường làm sao? Mà dáng vẻ vừa rồi của cậu có lẽ đã khá lâu cô đã không được nhìn thấy, à không.. phải nói là từ rất rất lâu rồi. Điều gì đã khiến một cậu thiếu niên 17 tuổi đáng lẽ ra nên cười đùa vui vẻ với gia đình, bạn bè và thầy cô giờ lại trở nên lầm lì, ít nói và nhạy cảm như vậy cơ chứ? Ha.. còn không phải do cái gia đình Đường gia kia sao?!

"Tiểu Ân... chị xin lỗi." Đường Tư Hân đã ngộ ra mọi chuyện, hiện giờ cô chỉ muốn đi xuống ôm chầm lấy người em trai kia mà nói hàng trăm, hàng vạn lời xin lỗi thôi, nhưng.... liệu có được chấp nhận không cơ chứ?

...----------------...

Chiếc xe ô tô sang trọng khẽ lăn bánh rời khỏi ngôi trường cấp ba chuyên Cao Thành với sự hài lòng của vị Cao Thiếu và sự lo sợ của ban lãnh đạo trường học.

"Sếp, giờ chúng ta còn có một buổi kí hợp đồng với Đường thị." Tuệ Tĩnh San ngồi ở ghế lái phụ lật lật bản hợp đồng mà Đường thị đã đưa trước đó âm thầm đánh giá.

Cô thật không ngờ vị sếp này của mình hết tấn công cậu con trai út bị lãng quên kia giờ lại nhòm ngó thêm cả cái tập đoàn Đường thị này. Mà cái người sếp này của cô đâu phải loại người đấy đâu, tập đoàn Cao Thị luôn làm ăn chân chính nên chắc chắn cái người này chính là có ý đồ khác a.

Cao Khương Hàn nghe lời kia của cô xong khẽ ừ lấy một tiếng, tầm mắt của anh vẫn hướng về màn hình laptop đang hiển thị hình ảnh lớp học của cậu trai kia. "Dễ thương thật."



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play