Kỳ thi tốt nghiệp trung học phổ thông quốc gia kéo dài trong năm ngày, tuy chỉ diễn ra trong một vài ngày ngắn ngủi nhưng cũng đã khiến cho một số bạn học sinh phải vắt kiệt sức vì kỳ thi này.
Ngày hôm qua vừa kết thúc kỳ thi, sang đến ngày hôm sau Cao Khương Hàn đã làm một chuyện đầy chấn động. Mới sáng sớm, anh đã ôm người trở về biệt thự chính của Cao Gia, tiến hành ra mắt bạn nhỏ của mình với người nhà.
Đường Nhã Ân ngờ nghệch đứng trước cửa căn biệt thự rộng lớn. Cậu hiện giờ vẫn là chưa thể xử lý hết thông tin, vẫn chưa tin nổi cái tình huống vừa mới xảy ra.
Cao Khương Hàn nhìn dáng vẻ ngờ nghệch của bạn nhỏ này vừa cảm thấy buồn của mà cũng cảm thấy thương. Cũng vì anh rất rất muốn cưới bạn nhỏ quá nên hôm nay mới hành động như vậy thôi a.
“Bé ngoan đừng lo lắng, người nhà Cao Gia đều rất thích em.” Nhẹ cất lời an ủi bạn nhỏ, xong, anh liền tiến tới mở cánh cửa lớn ra.
_Bùm bùm_
Mọi người: “Mừng trở về!!”
Cánh cửa lớn vừa mở ra, những chiếc pháo giấy liền được kéo cho nổ ra tạo thành những âm thanh rất sống động. Mọi người trong nhà đều ùa ra chào đón, có cả người nhà họ Cao, cũng có cả những người làm cũng tham gia cùng.
Nhìn một màn này cậu chính là bị doạ cho ngơ ngác, nhưng sau vẫn rất ngoan ngoãn mà lễ phép cúi chào.
Trông dáng vẻ cậu nhóc xinh trai ngoan ngoãn lễ phép chào hỏi như vậy trái tim của những người họ chính là đã sớm tan chảy.
Vị Cao Phu Nhân còn hơn cả vậy, bà chính là yêu thích sự đáng yêu dễ thương, vậy nên khi vừa thấy cậu, bà đã nhanh chóng chạy đến bên cạnh khẽ cưng nựng hai má bánh bao phúng phính trắng hồng kia.
“Mẹ, người đừng doạ bé yêu của con.” Cao Khương Hàn thấy vị phụ huynh đầy quyền lực đang “lạm dụng chức quyền” liền hơi khó chịu mà mở lời, cũng không quên đưa mắt nhìn sang người đàn ông không có tiếng nói trong nhà nhờ giúp đỡ.
Cao Lão Gia nhận được anh mắt của người con trai này cũng chỉ biết im lặng tránh né, ông cũng chính là hết biết nói lời nào để ngăn người vợ này rồi a.
Như không thể chịu được, Cao Khương Hàn đành phải ra tay, anh khẽ nhắc nhẹ người phụ huynh này, sau lại cùng mọi người đi vào trong phòng khách ngồi nói chuyện.
Vào đến phòng khách, Đường Nhã Ân ngoan ngoãn ngồi bên cạnh anh người yêu không rời một chút nào cả. Hễ ai hỏi gì cậu đều ngoan ngoãn trả lời, khi không trả lời được lại quay sang cầu cứu anh người yêu.
Những người nhà họ Cao thấy dáng vẻ này của cặp đôi trẻ đều cảm thấy rất vui, họ thật không ngờ sẽ có ngày có người có thể trị được cái người tên Cao Khương Hàn kia a.
Hai vị phụ huynh nhà họ Cao theo tư tưởng rất tiến bộ, bọn họ khi biết anh muốn lấy cậu trai này về làm vợ đều không phản đối mà ngược lại chính là ủng hộ. Bởi họ biết, nếu người con này của họ đã quyết thì dù có ngăn cản đến mấy, anh cũng đều sẽ làm. Với cả dù sao thì bọn họ cũng đã có cháu để nối dõi rồi vậy nên vấn đề này chính là đã được giải quyết.
Cao Khương Hàn còn có một người chị gái hơn mình bốn tuổi, hiện đã lập gia đình và sống ở đây cùng ba mẹ Cao. Cô chị của anh, tuy mới có 34 tuổi nhưng đã là mẹ của tận 5 đứa con, đứa con lớn nhất cũng đã 14 tuổi luôn rồi, đứa nhỏ nhất thì mới có 2 tuổi. Còn người anh rể kia thì hơn anh 6 tuổi, hiện đang kinh doanh nhà hàng.
…----------------…
Tâm sự với nhau “đôi lời”, đến khi xong đã là hơn 10 giờ trưa. Trước khi dùng bữa, Cao Khương Hàn đã nhanh chóng đưa người đi lên phòng của của mình để tham quan.
“Bé cưng, em đang giận anh sao?” Trông dáng vẻ bạn nhỏ từ lúc rời khỏi phòng khách đã trở nên buồn rầu liền không nhịn được mà hỏi.
Đường Nhã Ân được anh hỏi vậy thì hơi giận hờn, cậu khẽ chu chu miệng, nhỏ giọng trách anh “Tại sao anh lại không nói sẽ đến gặp ba mẹ anh chứ. Anh có biết lúc nãy em sợ lắm không? Nếu… nếu lỡ như mọi người không thích em-- ư.”
Lời sau của cậu liền bị vị nam nhân này nuốt lấy, anh cúi xuống hôn lên môi nhỏ xinh đang nói lời không hay kia, xong lại nhẹ giọng trấn an "Bé cưng, ba mẹ, anh chị và cả mọi người đều rất thích em. Cũng là bọn họ muốn anh dẫn em về, cũng là anh muốn mau chóng dẫn bé về ra mắt với người nhà anh."
"Bé ngoan, trước đây người nhà họ Đường đã không đối tốt với em, giờ hãy bắt đầu lại từ đầu với anh, và cả nhà họ Cao. Hãy để nhà họ Cao yêu thương em, nha." Cao Khương Hàn ôm chặt lấy cậu trai này nói lời mà bản thân từ sớm đã rất muốn nói, trong giọng nói chính là tràn đầy tình yêu thương, và chân thành.
Đường Nhã Ân bị lời này của anh làm cho cảm động, cậu khẽ sụt sịt nước mắt, chui rúc vào vòng tay anh khẽ dạ vâng đồng ý.
Cuối cùng những gì mà cậu mong muốn cùng đã thành công được đáp lại, đã thật sự có một gia đình, đã thật sự có một nơi cần cậu.
“Bé cưng…”
Ôm lấy bạn nhỏ mít ướt này, Cao Khương Hàn tự nhủ bản thân từ sau sẽ một đời đối tốt với người trước mắt này, từ nay sẽ luôn che trở và bảo vệ cho chàng thiếu niên này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT