Lễ tổng kết đã được tổ chức xong, thời gian còn lại chính là giai đoạn ôn thi nóng hổi dành cho các học sinh lớp 12.
Cũng như các lớp cuối cấp khác, lớp 12A cũng tổ chức chụp kỉ yếu, nhưng chỉ có khác là lần này không chỉ riêng lớp họ mà tất cả các lớp 12 đều được nhà trường đầu tư chi phí để chụp kỉ yếu a.
Nhìn quyển sổ bên trong là tổng hợp ảnh chụp kỉ yếu của lớp học, rồi lại nhìn ra sân trường vắng bóng các bạn học sinh khoá dưới, trong lòng Đường Nhã Ân có chút rối bời, cậu vẫn chưa thể tin được chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là bản thân đã học hết chữ rồi... mọi thứ diễn ra nhanh thật, hệt như một thước phim tua nhanh vậy.
"Bạn học Đường Nhã Ân, mấy ngày qua cô thấy em tiếp thu kiến thức và vận dụng rất tốt, cầm lấy một số đề nâng cao hơn này về làm thử đi, nếu không rõ phần nào thì hôm sau trao đổi với cô." Cô giáo đứng tiết toán của lớp cầm xuống cho cậu mấy tờ đề luyện, cũng không quên việc đưa thêm cho một số học sinh cạnh đó.
Xem qua xem lại tờ đề luyện trước mắt, cậu liền mở vở ra làm luôn, dẫu sao thì hiện giờ cũng đang rảnh, tranh thủ làm chứ nếu không để về nhà mới làm thì dám cá cái vị nam nhân nào kia sẽ không phối hợp mà cứ làm phiền cậu thôi.
Khả năng tiếp thu và vận dụng kiến thức của cậu khá tốt, vậy nên mấy đề luyện này đều không làm khó được cậu.
"Thưa cô, mấy đề kia em làm xong rồi, nhưng còn câu cuối của đề 5 em chưa rõ...." Loay hoay mãi chưa giải được câu hỏi, cậu liền cầm tờ đề cùng quyển vở ghi chép chạy lên hỏi cô giáo.
Vị giáo viên kia khá bất ngờ với tốc độ làm bài kia của cậu, rõ ràng là giao cho 5 đề luyện mà chưa đầy hai tiếng cậu đã làm xong gần hết rồi, cái tốc độ kinh người gì đây.
Xem qua mấy bài đã được giải xong, cô giáo mới tiến hành giải thích cách làm ở phần mà cậu thắc mắc.
Đường Nhã Ân tập trung nghe cô giáo giải thích, vừa nghe vừa ghi ghi chép chép trông rất tri thức.
"Nhã Ân.. Cuối tuần là sinh nhật của ba, em và Cao Thiếu đến nha." Đường Tư Hân đợi cậu xuống chỗ ngồi liền chạy đến đưa thư mời và nói lời cần nói, giọng điệu nhẹ nhàng pha chút sự mong đợi.
Đường Nhã Ân: "Tôi biết rồi."
...----------------...
Cao Khương Hàn đi vào ngó bạn nhỏ ở trong phòng thay đồ, vừa vào anh đã trông thấy dáng vẻ bạn nhỏ đang loay hoay với cái đống phụ kiện trang trí kia rồi, trông vừa đáng yêu mà cũng lại buồn cười a "Bé ơi, em xong chưa vậy?"
Đường Nhã Ân thấy người đến liền mừng ra mặt, cậu nhanh chóng cầu cứu đối phương, dúi vào tay anh mấy món phụ kiện linh tinh.
"Chụt.. Không cần dùng chúng cũng được, bé ngoan của anh vẫn rất xinh đẹp nha." Thơm nhẹ lên bên má bánh bao phúng phính mà bản thân đã dốc lòng tạo ra, Cao Khương Hàn chính là cảm thấy rất vui vẻ. Bạn nhỏ này của anh dễ thương đáng yêu như vậy dù không dùng đến phụ kiện thì vẫn rất xinh.
Tuy đã nhiều lần nghe lời khen ngon ngọt nhưng lần nào cũng đều như nhau, cậu cũng đều đỏ mặt ngại ngùng a. "Đi thôi ạ."
Cao Khương Hàn: "Ừ, đi thôi."
Trước đây tuy rằng không muốn việc bạn nhỏ sẽ quay về tiếp xúc với người nhà họ Đường nhưng mấy ngày hôm trước chính cậu đã là người chủ động nói bản thân muốn đến tiệc sinh nhật của Đường Lão Gia, vậy nên dù không muốn nhưng anh vẫn đành đồng ý.
Mà đâu chỉ đơn giản là dự tiệc, anh còn muốn xem mấy người nhà Đường gia kia đóng kịch a, anh rất muốn xem xem bọn họ sẽ diễn màn kịch nào để cầu xin sự tha thứ từ cậu a.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT